XIN CÒN GỌI TÊN NHAU
Tân nhạc : Trường Sa
Cổ nhạc : Phạm Văn Phúc
TÂN NHẠC:
Tiếng hát bay trên hàng phố bâng khuâng
Chiều đong đưa những bước chân đau mòn
Chợt nghe mùa thu bay trên trời cao
Còn ai giữa mênh mông đời mình
Nỗi đau vùi lấp trên tuổi xanh
Phố vẫn hoang vu từ lúc em đi
Rồi trong mưa gió biết ai vỗ về
Bàn tay nào đưa em trong lần vui
Bằng những tiếng chim non thì thầm
Cho ngày tháng ưu phiền em quên…
VỌNG CỔ :
1/ Phố vẫn hoang vu trong tiếng mưa rơi giữa chiều Thu tiễn biệt , em sẽ về đâu khi lệ sầu dâng mắt biếc gió mãi đong đưa nghe tha thiết âu ….sầu..
Tiếng hát em bay đến tận phương nào.
Ta như chợt nghe lao xao trời rộng, tan tác chiếc lá vàng lắng đọng chút mưa Thu.
Bước chân đau mòn lặng lẽ hoang vu, man mác lời ru trong câu hát muộn phiền.
Nỗi đau còn dài vùi lấp tuổi hoa niên, còn gì nữa đâu em khi đời mênh mông vắng…
2/ Phố vẫn mưa rơi cho người bâng khuâng nhớ, ai vỗ về em khi mưa đổ trong lòng.
Đây chút hành trang đưa tiễn gót chân hồng.
Bàn tay nào đưa em trong kỷ niệm, bằng lời thì thầm ríu rít tiếng chim non.
Xin như những ngày đầu khi mộng hãy còn son, đường vắng mưa trơn ta dìu nhau đi tới.
Còn đâu em ơi phố dài bâng khuâng đợi, để môi lạnh chiều tàn xin hãy gọi tên nhau…
TÂN NHẠC:
ĐK: Tình trong cơn ngủ mê
Rồi phai trên hàng mi
Chợt khi mình nhớ về
Mộng thành mây bay đi
Còn gì trên đôi tay
Nên thầm hờn dỗi mình
Cho tình càng thêm say…
Tiếng hát ru em còn mãi trên môi
Lời nào gian dối cũng xin qua rồi
Để lỡ ngày sau khi ta cần nhau
Còn nuôi chút êm vui ngày đầu
Cho mình mãi gọi thầm tên nhau...
VỌNG CỔ :
5 / Rồi có những khi mình chợt nhớ về bên chốn ấy, trong cơn ngủ mê tình yêu trỗi dậy mi thắm mờ phai từ nơi trái tim …buồn.
Đừng hờn trách chi nhau trong mỗi bước tình trường.
Mộng đã bay đi lệ còn vương khóe mắt, như mây chiều xa khuất khỏi tầm tay.
Tình xa vời như những áng mây bay , hạnh phúc là mơ theo chuỗi ngày nuối tiếc.
Hờn dỗi vu vơ rồi ngậm ngùi ly biệt, tình vẫn thêm say quên sao hết ưu phiền.
6/ Tiếng hát ru em trên môi còn mãi đó , lời gian dối nào xin xóa bỏ kể từ đây.
Cuộc đời này còn có những đổi thay , lỡ một mai khi cần nhau ta sẽ nói.
Bàn tay yêu thương về trong mong đợi, tiếng nấc nghẹn lời khi mình gọi tên nhau.
Còn đâu giây phút ngọt ngào, phấn son chưa nhạt hồn đau lệ nhòa.
Nơi phố vắng vời xa bao kỷ niệm, chút tình đầu nuôi lưu luyến bâng khuâng,
Thôi đành vĩnh biệt ngàn năm,
Chia tay xin mãi gọi thầm tên nhau…
…………………….
PHẠM VĂN PHÚC
(10-01-2009)
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc