TÌNH MÂY
Phạm Văn Phúc
NGÂM THƠ:
Gió về lặng lẽ hôm nay
Giữa lòng chiều tím sắc mây tủi hờn ….
Đìu hiu bước nhỏ cô đơn …
Rã rời giấc ngủ chập chờn đêm nao ….
ĐOẢN KHÚC LAM GIANG :
Tơ đàn lời vu vơ ,
Gió xót xa trong lòng bao ước mơ ?
Đàn ơi , phím tơ rã rời ,
Nỗi đau trong đời cao vời , chất ngất .
Chiều nay còn nhớ mây ,
Xin lất lây rơi cung sầu tương tư ….
Tiếng ca êm đềm man mác như lời ru ,
Cánh chim phương trời ngơ ngác trong chiều thu …
….Rồi tình cờ quen nhau ,
Đem luyến lưu ngàn sau
Xin mãi không úa màu ,
Dù nhiều thương đau .
Cho thủy chung bền lâu .
Mòn mõi thời gian
Sao úa vàng mùa thu êm đềm ,
Đau đớn lòng , hồn hoang muốn tìm …
…….
Luyến nhớ khôn nguôi giữa cuộc đời
Tình mây ôm giấc chơi vơi ,
Thương người phương đó
Cách xa muôn trùng
Nhưng tấm lòng không xa
Cảm ơn cuộc đời
Đem đến mộng ngàn thu
Yêu thiết tha ….
VỌNG CỔ :
1/ Chân trời ơi ! Hãy cứ xanh đi cho tình mây thêm hương sắc , đừng gọi gió bay đi cho sầu dâng đôi mắt bởi nhớ thương mây ai lạc bước trong ….chiều
Vào cõi hoang vu lạnh vắng tiêu điều
Lấp lánh xa đưa hoàng hôn nhạt nắng , mây bỏ gió bên trời thầm lặng nhớ thương ai ?
Gió nhủ thầm xin mây hãy về đây , để gió nói cùng mây một tiếng tạ từ ..
Có phải giờ này gió ôm mộng tương tư , vội trách hờn mây giữa nghìn thu nước mắt.
2 / Tím lạnh màn sương chiều hoang buồn hiu hắt , vẩn đục trời thu mây se sắt mong chờ .
Ray rứt hoàng hôn , vần vũ một câu hò …
Gió cuốn mây trôi cho mùa thu lá đổ , rồi Đông về để thương nhớ lên ngôi …
Hương rạng ngời đem buốt giá tim côi , gần trong mắt mà chơi vơi cách trở .
Mây vẽ nên thơ bao lời ca thương nhớ , cho gió phải rũ sầu vì lỡ cuốn theo mây …
LÝ TRĂNG SOI
Mây mùa Thu…
Man mác vây quanh đời.
Gió quyện trong mây bỏ quên khung trời ,
Cho hồn đi hoang lãng du xa vời ..
Bóng chiều ơi !...
Trời Thu mang gió xoay tít ngàn nơi ,
Chờ cùng nàng mây phiêu lãng xa xôi .
Có một ngày... gió sẽ vượt… trùng ….khơi …
VỌNG CỔ :
5/ Trùng khơi mênh mông làm sao cách ngăn lời ru lòng trong gió, gió sẽ nâng mây bay hoài muôn thuở e ấp thiên thu câu thương nhớ vơi ….đầy .
Mây hỡi mây ơi ! Xin dừng lại nơi này .
Vẫn biết mây là của ngàn phương ấy , nhưng gió cứ âm thầm lả lướt một bóng mây .
Vì sao nàng lạc bước đến đây , gieo nhớ gieo thương rồi tháng ngày biền biệt .
Xao xuyến cô đơn vọng lời tha thiết, nàng mây ơi nàng đang ở phương nào …
LÝ CON SÁO
Mây buông trôi !
Bỏ gió bên bờ tương tư
Mộng đời nhiều phiêu du ,
Thiên thu luôn ấp ủ võ vàng
Xin mây hòa nhịp cung đàn ,
Mượn mây ngàn làm nơi trú chân ,
Trong gió bâng khuâng duyên ái ân bền lâu .
Hỏi bao giờ lòng thôi nhung nhớ nhau ?
Dù ở nơi đâu , cũng khát khao đi tìm mây ….
6/ ….Gió hãy đến đây xin cùng mây hò hẹn , vụng dại cuồng si hòa quyện một cung đàn .
Gió cùng mây ngỡ gần nhưng xa quá , tưởng tràn đầy mà lại hóa …chiêm bao .
Trời khuya thăm thẳm ngàn sao
Biết đến khi nào gió bay đến tìm mây ? …
…………………
PHẠM VĂN PHÚC
(31-10-2008)
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc