PHƯỢNG HỒNG
Phạm Văn Phúc
( Viết trên nền bài thơ "Chút tình đầu" của nhà thơ Đỗ Trung Quân)
THƠ:
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu ?
Chùm phượng vỹ em cầm là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay thầm lặng - mối tình đầu …
VỌNG CỔ :
1/ Một thoáng bâng khuâng bên những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng thắm , em chở đi đâu cho sân trường thêm trống vắng , em chở đi đâu khi hạ trắng đang …về .
Em chở đi đâu cả một mùa hè …
Văng vẳng đâu đây tiếng ve sầu nức nở , khóc cho tuổi học trò dang dỡ mộng thần tiên.
Chùm phượng vỹ em cầm tuổi mười tám trinh nguyên , e ấp trong tôi thầm lặng mối tình đầu ..
Một mối tình khờ dại chẳng bao lâu , để mùa hè về trong lòng bao nỗi nhớ .
2/ Em có hay chăng thuở xưa tôi thầm lặng , tha thiết yêu em nên ngọng nghịu khù khờ .
Tình đầu tiên ai biết được mà ngờ .
Chỉ là một cơn mưa giăng ngoài cửa lớp , là áo trắng người về trắng cả giấc ngủ mê ..
Một tiếng cười cũng chạnh nhớ tái tê , một ánh mắt cũng đưa tôi về cõi mộng .
Chữ tình si ngã nghiêng bờ hy vọng , mong đợi một ngày làm xao động trái tim em …
LÝ CÁI MƠN
Hè về em ơi ! Mình chia tay nhé
Héo hắt hoa rơi ,
Cánh hồng cắt chia tình tôi .
Phút chia phôi ,
Bờ ngăn cách nhớ thương một người
Hè sang - khơi nỗi niềm trong tôi ,
Xin cánh hoa kia ngừng rơi …
Cho mối tình thơ sống mãi …
Người …ơi …
VỌNG CỔ :
5/ Mối tình đầu tiên rồi sẽ tan nhanh như những hạt mưa giăng ngoài cửa lớp , nhưng áo trắng ai bay là cả một giấc mơ … hồng
Mong phượng nói thay tôi bao nguyện ước trong lòng …
Chở hết đi em cánh phượng hồng chờ đợi , chở hết những tâm tình tôi muốn gởi về em .
Và những bài thơ tôi thức trắng bao đêm , sẽ mãi nằm im vì tôi ngu khờ ngọng nghịu .
Ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu , để những giờ chơi tôi mang đến lại mang về ..
LÝ NĂM CĂN:
Tìm đâu - trong tuổi ngày thơ
Hè sang lưu luyến trong mơ ,
Áo trắng thấp thoáng , hát vu vơ …
Đàn ơi , nhắc ai câu ước hẹn
Người ơi ! Nỗi nhớ khắc vào cây ,
Mùa sau em có còn ..đây ,
Áo ..trắng còn…bay ,
Hay nhung nhớ tràn đầy …
( về vọng cổ )
6/ Nỗi nhớ khắc lên cây luyến lưu hoài kỷ niệm , tên tôi và em ước nguyện phút sum vầy .
Áo lụa gió thu bay biết có còn ngày gặp lại , hay sân trường sẽ mãi mãi một mình tôi .
Mùa hè em chở đi rồi .
Tôi đứng ngậm ngùi tà áo lụa nào xa ..
……………………
(04-12-2008)
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc