SẦU TÍM THIỆP HỒNG
Tân nhạc: Hoài Linh - Minh Kỳ
Cổ nhạc : Phạm Văn Phúc
NGÂM THƠ:
Từ lúc quen nhau lời yêu chưa kịp ngỏ,
Cho đường chiều giờ chỉ có một mình tôi…
Gió mùa Đông lành lạnh đến đây rồi,
Buồn giăng mắc, sầu rơi theo xác pháo …
TÂN NHẠC
1. Từ lúc quen nhau chưa nói một lời gì, tỏ tình ta mến nhau
Nhiều đêm ngắm sao, mơ ước duyên mình bền lâu
Suốt đời tình thắm sâu
Nhớ thương đầy vơi, mộng thấy ai mỉm cười,
Làn môi xinh tuyệt vời
Để rồi buồn ơi, ánh trăng soi còn đó,
Và nghe hơi gió biết rằng mình vừa mơ …
VỌNG CỔ :
1/ Bóng trăng nhỏ còn đây và kỷ niệm ngày xưa biết làm sao bôi xóa, em lên xe hoa một sáng mưa bay giữa mùa Đông buốt giá, thôi nhé em ơi kể từ đây mình đã cách xa ….rồi.
Tàn giấc mơ hoa, tan tác mộng trong đời.
Đau đớn tình tôi xa rời bao kỷ niệm, nhìn cánh thiệp hồng sầu tím cả không gian.
Từng hạt mưa phùn gieo thương nhớ miên man, gọi gió Đông sang hiu hắt tâm hồn.
Em đã đi rồi còn lại nỗi cô đơn, tình đôi mình đành vùi chôn theo xác pháo ...
2/Từ lúc quen nhau lời yêu chưa kịp ngỏ, và nguyện ước mai sau đừng tan vỡ duyên tình.
Nhưng đến hôm nay tôi buồn tủi một mình.
Ôi ! Nhớ lắm làn môi xinh thương mến, nhớ mái tóc thề - nhớ những chuyện ngày xưa.
Nhớ ánh trăng buồn lặn khuất dưới sao thưa, nhớ những cánh thư mình vừa trao thưở ấy.
Đường tình yêu có trăm nghìn lần lỡ dại, nên kỷ niệm hôm nào xin gửi lại cho em….
TÂN NHẠC
ĐK: Khi yêu hồn như nở hoa xây mộng tuyệt vời,
Nắm trong tương lai bàn tay một câu nói thôi
Đôi khi gặp nhau, muốn khơi nhưng rồi lại thôi,
Nói ra e ngại, thoảng theo gió trôi ...
Hôm nay nhìn xe kết hoa xuôi ngược nẻo đường,
Gửi thư trao cho người yêu, vài câu nói thôi
Hân hoan hồn như nở hoa, trông chờ hồi âm,
Tắt ngay trong lòng chỉ thấy thiệp hồng ...
2.Chiều tím không mây, đường cũ bước lần về,
Buồn nghe day dứt tim
Nhìn xe kết hoa màu trắng ngỡ rằng mình mơ,
Pháo hồng nhuộm tím đường
Lá thu chậm rơi từng lá nghe buồn buồn
Mộng thấy ai tìm về.
Mở rộng vòng tay đón em nhưng nào thấy,
Sầu dâng lên tím biết bao giờ cho khuây ?
VỌNG CỔ :
5/ Chiều tím không mây đưa tiễn em đi rộn ràng trong tiếng pháo, tôi đứng đơn côi bên bờ hư ảo nghe gió lạnh về đây mang giông bão đến quanh ...đời .
Nhìn chiếc xe hoa lòng đau xót bùi ngùi ..
Áo cưới vu quy rạng ngời cô dâu mới , lặng lẽ một mình tôi biết đợi chờ ai .
Mượn chén rượu sầu làm bạn suốt đêm nay, mừng hạnh phúc hay tôi tự đọa đày thân xác.
Hãy để cho tôi đắm chìm trong tiếng nhạc, hòa suối lệ đau thương nghe tan nát trái tim mình.
VỌNG KIM LANG:
Em hỡi đi về đâu ..
Trong gió mưa đêm này..
Tôi xót xa u hoài,
Nhìn thiệp hồng tiễn ai mà đau.
Tiếc thương mối duyên ban đầu,
Tình ơi tình kiếp sau chờ nhau...
...Người về theo chồng vui vầy duyên mới,
Để tôi ngậm ngùi..
Ngàn năm thương nhớ khôn nguôi
Bóng em khuất nơi chân trời
Là một đời khổ đau tình ơi !
Tiếng yêu nói chưa nên lời ..
Thì thiệp hồng đến mang sầu rơi....
( về vọng cổ nhịp 16 )
6/ Cánh thiệp hồng ơi ! Có phải tôi khờ dại , tiếng yêu chỉ một lời mà không dám nói ra.
Để bây giờ tình đôi ngã cách xa, bâng khuâng tiễn người ta về phương đó.
Rượu uống mềm môi cho quên đời sương gió, nhìn cánh thiệp hồng sao nghe lệ đổ trong lòng .
Người yêu đã theo chồng về bến mới, còn lại một mình tôi vời vợi nỗi thương đau.
Không hờn không trách em đâu,
Lời yêu chưa ngỏ muôn kiếp sầu cô đơn ....
...........
PHẠM VĂN PHÚC
(10-08-2009)
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc