SANG NGANG
Tân Nhạc : Đỗ Lễ
Vọng cổ : Phạm Văn Phúc
TÂN NHẠC :
Thôi nín đi em! Lệ đẫm vai rồi…
Buồn thương nhớ ơi !
Anh hỡi đôi mình mộng này đã tan ,
Tình ta dở dang …
Em khóc những chiều anh xót xa nhiều ,
Thương cho tình yêu
Nỗi buồn chua cay khi lòng đổi thay
Thôi hết sum vầy …
VỌNG CỔ :
1/ Thôi đừng khóc nữa em ơi , mình đã xa nhau đường đời đôi ngã , lưu luyến nữa mà chi lệ đã thấm vai …rồi .
Hãy cố nén thương đau oan trái cuộc đời .
Năm tháng trôi qua sẽ chôn vùi trong dĩ vãng , một cuộc tình sao muôn vạn đắng cay .
Dang dở rồi , mình biết trách ai đây , tôi xót xa đau còn em khóc trong chiều .
Mắt lệ nhạt nhòa thương tiếc một tình yêu , bởi trái ngang nhiều nên chúng mình đành xa cách .
2/ Người yêu ơi ! Sao phụ tình tôi về nơi bến mới , duyên ân ái ngày xưa sao người nỡ chôn vùi .
Thôi nhé em ơi mình đã mất nhau rồi .
Nếu biết rằng đời còn nhiều ngang trái , nên chúng mình mãi chẳng được bên nhau .
Chuyện đôi mình chỉ có thế thôi sao , giấc mộng hôm nao vẫn ngọt ngào bao kỷ niệm .
Cất bước ra đi , em có còn lưu luyến hay đã quên rồi những chuyện của ngày xưa ..
TÂN NHẠC:
Nếu biết rằng tình là giây oan
Nếu biết rằng hợp rồi sẽ tan
Nếu biết rằng yêu là đau khổ
Thà dương gian đừng có chúng mình …
Lau mắt đi em, gần hết đêm rồi buồn thêm nữa sao
Mai bước sang ngang lòng thêm nát tan tình ta dở dang
Thôi khóc làm gì đã lỡ duyên thề thương nhau làm chi
Nỗi buồn ai hay khi mình chia tay xa cách nhau rồi.
VỌNG CỔ:
5/ Nếu biết tình là sợi dây oan trói buộc đời sương gió, cho chuyện hợp tan như bèo mây hoa cỏ thì thế gian ơi xin đừng có đôi …mình .
Đừng đau khổ vì yêu trên một chuyến đò tình .
Em cất bước sang ngang về vui duyên mới , tôi ở lại một mình ôm trọn khối tình mơ .
Lạc lõng giữa dòng trên sông nước bơ vơ , tôi cố nén niềm đau mong chờ trong tuyệt vọng .
Vì chỉ có em cho tôi làm lẽ sống , nay em bỏ ra đi đời trống vắng hoang tàn ..
LÝ CON SÁO :
Lau mắt đi em ,
Thương tiếc cũng đành ly tan ….
Đò tình đã sang ngang ,
Chỉ riêng tôi ôm mộng bẽ bàng ,
Buồn duyên phận lỡ làng …
Nếu biêt rằng tình còn bao trái ngang
Duyên chóng phai nên dỡ dang sầu đau
Nếu biết rằng đời ngàn muôn bể dâu
Thì hỡi em ơi chớ nói câu tình chung …
( về vọng cổ )
6/ Đò đã sang sông bờ môi nghe mặn đắng , nuốt lệ thương đau tôi khóc hận cho duyên mình .
Sầu vương trên chuyến đò tình, buồn trông theo một bóng hình sang ngang .
Mười hai bến nước thênh thang
Thôi đành tan vỡ giấc mộng vàng từ đây …
…………………………
( 07-12-2008)
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc