THƯƠNG QUÁ MIỀN TRUNG
Vọng cổ : PHẠM VĂN PHÚC
Nói lối :
...Mẹ ơi ! Con nhận được tin quê nhà vừa qua cơn bão dữ...
Mưa đang phủ trắng trời và nước lũ vẫn dâng...
NAM AI :
.. cao...
Nhớ đất Thần Kinh,
Nước mắt chực tuôn trào,
Miền đất nhiều thương đau,
Trong con sóng ba đào...
Lại một lần đổ nát tan hoang..
Nỗi kinh hoàng trắng một màu tang,
Lại rét mướt cơ hàn ,
Bao người chịu cảnh lầm than..
Ngoài khơi xa gió giật, sóng gào
Trên đất liền lũ cuốn về đâu ?
Con khát sữa khóc òa ...
Mẹ thì đói lả biết làm sao?
...Tiếng ầu ơ đêm buồn như uất nghẹn,
Trong gió mưa nơi sóng biển dập vùi
Lệ nhòa theo giông bão tơi bời
Biết đến bao giờ cho nguôi...
VỌNG CỔ :
1./ Mưa gió vẫn tuôn rơi , sóng dữ ngoài khơi vẫn từng hồi gầm thét, xứ Huế mộng mơ đang oằn mình rên xiết, bão số Chin năm nay sao khốc liệt đến kinh ....hoàng.
Miền Trung thân yêu lại đổ nát điêu tàn.
Bao gia đình lâm cảnh màn trời chiếu đất, số phận con người sao thật quá mong manh.
Trắng đất trắng trời biển nước cứ lên nhanh, mái ngói lều tranh sau lũ đã tơi bời.
Cầu Tràng Tiền run rẫy dưới mưa rơi, Bến Vân Lâu khóc ngậm ngùi trong giông bão.
2./Đứa trẻ mất cha co ro tìm manh áo, chị bế em thơ xin nước cháo húp qua ngày.
Mẹ đứng trông cha mà nước mắt vơi đầy.
Thuyền phía khơi xa có còn quay trở lại, hay đã im lìm mãi mãi dưới biển sâu.
Nghe sóng gầm trong gió hú mà đau, mẹ vẫn mong sao con thuyền mau về bến.
Mắt ngó mông lung hướng về nơi cửa biển, nhưng chồng vĩnh viễn không về sau một chuyến ra khơi ...
SÂM THƯƠNG :
Ôi ! Nhớ con sông Hương ,
Những chiều buông, chuyến đò qua sông vắng
Nghe thoảng trong hơi sương ,
Tiếng hò khoan,câu Mái Đẩy yêu thương...
Giờ hoang tàn thê lương,
Mùa bão giông đến gieo căm hờn.
Miền quê nghèo tang thương,
Chìm sâu trong nỗi đau đoạn trường ...
VỌNG CỔ :
5./ Còn đó người ơi những mất mát đau thương của người dân xứ Huế, là con cháu Rồng Tiên hãy thương về nơi đất mẹ, góp sức chung tay chia sẻ trái tim ....mình.
Đồng bào ơi ! Cần lắm những chân tình.
Cố Đô thân yêu và miền Trung đang hoạn nạn, câu ca dao này xin các bạn hãy nhớ cho..
“Miếng khi đói bằng một gói khi no”, của tuy ít nhưng nghĩa so như trời biển.
Dòng giống Rồng Tiên bốn ngàn năm văn hiến, dù ở nơi đâu vẫn nhớ đến quê nhà...
LÝ CON SÁO:
Huế của ta ơi...
Xin hãy cố gượng mình vươn lên..
...Còn muôn triệu con tim,
Tuyệt vời thay hai tiếng “đồng bào”
Của mẹ Âu Cơ thưở nào...
Đang hướng về miền Trung mến yêu,
Tương ái tương thân chắt chiu gửi về đây..
Truyền thống Lạc Hồng từ xưa đến nay
Câu thủy chung không bao giờ phai..
(về vọng cổ )
6./ Nhân nghĩa tuyệt vời thay con Hồng cháu Lạc, vì miền Trung thân yêu hỡi muôn triệu đồng bào...
“Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”, câu “máu chảy ruột mềm” vẫn thắm đỏ yêu thương.
“Nhiễu điều phủ lấy giá gương...”
Câu ca dao thưở đến trường vẫn còn đây...
.............
PHẠM VĂN PHÚC
(19-10-2009)
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc