CHÀNG LÀ AI
Lời nhạc: Nguyễn Hữu Thiết
Lời cổ: Viễn Châu
NHẠC:
Này chàng, từ hậu phương hay biên cương
Nơi đây chàng đến áo vương bụi đường
Nhìn chàng là người trai ôi phong sương
Nhưng tôi đã mến biết bao lâu rồi
Chàng từ miền ngược xuôi hay nơi đâu
Nơi đây dừng bước kết duyên ban đầu
Một lời đẹp tình xin trao cho nhau
Tuy tôi chưa biết hỡi chàng là ai?
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Chàng là ai từ hậu phương đồng chua nước mặn hay chốn biên cương gió núi lộng mây... ngàn. (-)(-) Chàng đến nơi đây khi áo lấm bụi đàng. (+) Chàng đã đi trên nẻo đường đất nước. Bước độc hành một nắng mười sương. (SL) Khóe mắt đầu môi của ai là cả một trời tình. Chàng từ đâu quá bước đến nơi đây. Mà trên lớp chiến y còn vương mùi khói súng./-
Câu 2:
Tuy không quen nhau nhưng cũng chưa hề gặp mặt. Mà cõi lòng tôi thương mến đã lâu rồi. (-)(-) Đừng ngại ngùng chi góc biển với ven trời. (+) Hãy đổi trao nhau những lời tâm sự. Vì cuộc tao phùng ngắn ngủi lắm người ơi. (SL) Chàng là ai tôi chưa được biết tuổi tên. Hoa đồng nội còn cài trên thép súng. Tôi nhìn ai bằng cái nhìn trìu mến. Câu nói mặn mà đang đọng ở đầu môi./-
THƠ:
Tôi vẫn biết chàng say men chiến đấu
Thả tâm hồn theo dõi mộng ngàn khơi
Dệt niềm thương trên vạn cánh hoa đời
Miền biên ải há ngại trời mưa nắng.
Tôi vẫn yêu chàng trai gió sương
Đêm đêm gởi mộng giữa sa trường
Biển đời còn đọng trong đôi mắt
Như gởi tâm tình vọng cố hương.
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Hãy dừng bước nơi đây khi hoàng hôn xuống lạnh để cho đôi tim nhen nhúm mộng ban... đầu. (-)(-) Cảm tình nhau qua mảnh áo bạc màu. (+) Tôi chẳng biết chàng từ miền biên ải. Hay quê nghèo xuôi ngược về đâu. (SL) Chỉ biết chàng đến đây khi heo may trở lại tràng giang trên bến vắng lữ hành như ngại bước. Thì một niềm mến yêu thương cảm. Đã tràn dâng tâm khảm của tôi rồi./-
NHẠC:
Này chàng hãy cùng tôi vui hôm nay
Mai đây dù có cách xa chân trời
Một lời mặn mà xin trao cho nhau
Tuy tôi chưa biết hỡi chàng là ai.
Câu 6:
Một tiếng êm đềm một lời âu yếm. Hãy trao cho nhau khi gặp gỡ bên đàng. (SL) Mặc dù tôi với chàng từ xưa đến nay chưa hề quen biết nhưng tại sao tôi cứ đêm đêm tựa gối mơ màng. Khi tôi chưa biết được chàng là ai./.
* Đây là bài tân cổ giao duyên đầu tiên, được ông Viễn Châu viết vào năm 1963, Lệ Thủy hát trên đĩa Hồng Hoa. Bài này mở đầu cho thể loại và khuynh hướng Tân Cổ Giao Duyên.
Ông tên thật là Huỳnh Trí Bá, sinh ngày 21 tháng 10 năm 1924 tại xã Đôn Châu, huyện Trà Cú, tỉnh Trà Vinh. Xuất thân trong gia đình vọng tộc, thân phụ là Hương cả[1], là con thứ sáu trong gia đình, ông còn có tên là Bảy Bá theo thông lệ người miền Nam.
Ông được mệnh danh là vua của các vị vua cải lương, "là người tạo danh cho các nghệ sĩ", bởi qua nhiều sáng tác của ông, nhiều nghệ sĩ khi thể hiện đã được cái ưa thích để đông đảo người xem chú ý hơn, ví dụ như: Mỹ Châu với bài "Hòn vọng phu", Út Trà Ôn với "Tình anh bán chiếu",... Bên cạnh đó, ông cũng sáng tác ra nhiều bài vọng cổ hài hước mà sau này được nhiều gương mặt nổi danh như nghệ sĩ Văn Hường, Hề Sa,...
Ông được Nhà nước Việt Nam phong tặng danh hiệu Nghệ sĩ Ưu tú năm 1988 và Nghệ sĩ Nhân dân năm 2012 để tôn vinh những đóng góp và thành tựu nghệ thuật của ông.
Hơn 50 năm sáng tác, ông đã để lại một kho tàng tác phẩm đồ sộ. Trên 50 vở cải lương đã được trình diễn trên các sân khấu đại ban và trên 2000 bản vọng cổ đã được các hãng đĩa, băng thu thanh và phát hành. Toàn bộ tác phẩm đều đã được đăng ký bản quyền[11]. Dưới đây chỉ là một số tác phẩm tiêu biểu: