BIỂN VÀ ANH
Thơ: Lê Thị Phù Sa
Lời cổ: Phạm Huỳnh Luân
Thơ
Nữ: Đêm thao thức, sao trùng khơi lộng gió
Sóng vỗ về quấn quýt bước chân đêm
Nam: Mỏng manh sương, choàng vai se se bấc
Chợt nghe thèm chút hơi ấm dịu êm
Lý mỹ trà
Nữ: Ánh trăng soi ...
Dáng các anh tuần tra biển trời
Nam: Màng sương đêm choàng vai anh lạnh lùng gió bấc
Bỗng nghe thèm chút ân tình đôi bàn tay ấm
Nữ: Nơi khơi xa biển vắng các anh thầm nhớ về quê nhà
Nỗi niềm đầy vơi.
Vọng cổ
Nam: Đêm nay biển vắng chỉ tiếng sóng xôn xao gợi bao điều nhung nhớ; Nhớ ngày ấy tay trong tay mình dìu bước bên nhau dưới ánh trăng thề ...
1. Nữ: Biển vẫn bên em sao anh lại xa ngàn ... Nam: Đêm biển vắng anh xoa tay tìm hơi ấm, tìm chút nồng nàn từ hương vị tình yêu. Dù giờ đây chỉ là kỉ niệm tháng ngày qua, vì hải đảo đất liền cách dặm ngàn hải lí. Nữ: Em da diết mong chờ đếm từng giọt sao thưa, Biển không anh, hững hờ in dấu cát.
2. Nam: Đêm Nha Trang biển in vầng trăng khuyết, đêm Trường Sa biển soi ánh trăng gầy ...
Từ độ chia tay vầng trăng ấy chưa đầy ... Nữ: Đêm biển nhớ người đi xa biền biệt, trăng nghẹn ngào hóa kiếp cô đơn. Nam: Sóng bạc đầu mờ nhạt nụ hôn xưa, nhân đôi nỗi nhớ hai khoảng trời xa cách. Nữ: Đôi vai trần anh đang nặng quằng trọng trách, nên tình mình còn hẹn ở ngày mai.
Lý sâm thương
Nam: Hai đứa dẫu xa nhau ... Nhưng lòng luôn nghĩ về một hướng
Nơi đảo xa biên cương trùng dương bát ngát mênh mông
Nữ: Ngày từng ngày em trông chờ mong anh sớm quay trở về.
Nam: Thương người miền hậu phương, vững lòng tin đợi bước anh quay về.
Vọng cổ
Nữ: Em vẫn bên anh dù trùng dương xa cách; như biển và anh quấn quýt không rời ...
5. Dù hai khoảng trời xa còn đợi còn chờ ... Nam: Đêm không ngủ Trường Sa trở gió, nghe trong lòng thao thức nhớ người xưa. Nữ: Nơi phương trời anh dẩu dãi nắng mưa, Đem sức trẻ xây hình hài tổ quốc. Biển bên anh dạt dào từng con sóng, như em bên anh lời yêu vẫn thì thầm.
6. Nam: Đứng giữa Trường Sa anh thấy mình nhỏ bé, Tựa cột mốc chủ quyền ngắm ánh trăng khuya. Ánh trăng ơi đêm nay rạng bóng, có soi cùng bao nỗi nhớ mong. Nữ: Từng bước thầm lặng lẽ dưới hàng dương, chân in dấu cát ngàn phương lộng gió. Nam: Nhớ lắm em ơi từng buổi chiều hò hẹn, mình dắt dìu nhau chờ đợi ánh trăng tròn ...
Nữ: Đêm thao thức nghe từng cơn sống vỗ, lòng bồn chồn dâng nỗi nhớ Trường Sa. Mỗi lần gió chuyển giao mùa, mình em đếm bước đợi người phương xa.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Phạm Huỳnh Luân với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 002- 2014/HĐTPSK - CLB, ký ngày 28/9/2014 giữa Tác giả Phạm Huỳnh Luân và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
--------
Tác giả Phạm Huỳnh Luân đến với cải lương và tập tành sáng tác từ những năm còn học cấp 3 đến nay đã hơn 20 bài vọng cổ, những sáng tác của anh luôn thấm đẩm tình người, tình yêu quê hương đất nước, sự cảm thông và sẻ chia với cuộc đời.
Có nhiều lúc Phạm Huỳnh Luân chia sẻ rằng: Vọng cổ như là gia vị để làm cuộc sống thêm đa đạng và thú vị hơn, được xem như là tiếng lòng để giải bày tâm sự, để tìm sự đồng cảm trong lúc rong ruổi một mình. Và anh cũng muốn dùng bài vọng cổ của mình để gửi gắm tâm tình đến bạn tri âm…