NGƯỜI MẸ ANH HÙNG
Phạm Huỳnh Luân
Nói Lối
Nam: Nhìn lên bàn thờ khói hương bay ghi ngút
Mẹ lại đaua buồn khóe mắt lệ rưng rưng
Nữ: Di ảnh của Ba, Mẹ đặt trang trọng giữa bàn thờ
Như kỷ vật cả đời Mẹ chắt chiu gìn giữ.
Phụng Hoàng (8 Câu)
Nam: Mẹ bảo hồi ấy thằng Nghiêm với con Hoa hai đứa nó thật dạ thương… nhau. Định chuyến này Ba về Má sẽ làm đám cưới.
Cho chúng nó được yên bề gia thất.
Má sớm có cháu ẵm bồng tuổi già lòng cũng được thảnh thơi.
Nữ: Nhưng có ngờ đâu, mấy hôm sau đồng đội báo tin về.
Nam: Má cầm trên tay tờ báo tử
Nước mắt Má lưng tròng lời nghẹn ngào nói chẳng thành câu.
Nữ: Má nhớ lại ngày xưa, ngày ra đi Ba chỉ kịp gửi lại chiếc khăn rằn
Rồi vội ra đi theo bước quân hành.
Nam: Bỏ lại quê hương vợ hiền con dại.
Má chèo chống một mình để tiếp tục nuôi con.
Nữ:Theo bước của Ba, Má cũng đi làm nhiệm vụ.
Nam: Vì tự do độc lập cho quê nhà.
Nữ: Má nào gại hy sinh nguy hiểm tấm thân mình.
Vọng Cổ
Nam: Dẫu lư hương trên bàn thờ Ba còn chưa dứt khói, mảnh khăn trắng trên đầu các con chưa mãn; Nhưng vì đất nước quê hương Má nào đâu nuối tiếc để hai con tiếp tục theo Ba làm nhiệm vụ cao … vời.
1. Má bảo sống phải hiếu với dân trung với nước sau trước chẳng đổi dời… Má chấp nhận mọi đau thương mất mác, chớ không thể đứng nhìn đất nước bị xâm lăng. Nữ: Má chỉ mong ngày hòa bình sẽ không còn lửa loạn can qua, để thống nhất quê hương cho Nam Bắc một nhà. Nam: Ngày thanh bình cùng hát khúc hoan ca, nô nức đón mừng mùa xuân đại thắng.
2.Nữ: Ngày tiễn con ra đi Mẹ đã lường được điều sanh tử, nhưng nước mắt cứ rơi khi tin dữ đưa về… Lòng Mẹ quặng đau như ai cắt ai bào… Nam: Chồng hy sinh, hai con giờ cũng trở thành liệt sĩ, trong căn nhà nhỏ bây giờ chỉ còn nỗi nhớ thương. Nữ: Mẹ khóc thật nhiều nuốt nước mắt vào tim, lòng căm hận bọn quân thù cướp nước. Nam: Nặng trĩu trên vai mối thù Chồng Con đã nằm xuống đó, Mẹ tiếp bước con đường đi giải phóng quê hương.
Nói Lối
Nữ: Con đường Mẹ đi còn lắm nỗi chông gai
Nhưng Mẹ quyết rửa sạch thù xưa để giải phóng quê nhà
Nam: Cùng đồng đội Mẹ lội suối vượt đồng
Mong ngày chiến thắng nước nhà thống nhất
Vọng Cổ
Nữ: Khúc khải hoàn ca dưới bóng cờ của Đảng; Dáng Mẹ thân yêu đứng bên đồng đội tay run run niềm vui sướng tự … hào.
5. Thỏa nỗi ước mơ mà Cha Anh mong đợi tự hôm nào…Nam: Ngày thống nhất quê nhà thêm rạng rỡ, nắng mới lên rồi cho hoa nở ngát hương. Nữ: Sẽ không còn những mất mác đau thương, khói lửa đạn bom giờ đã trở thành quá khứ. Hình ảnh Mẹ tôi mang tên Trịnh Thị Quắn, người Mẹ Việt Nam, ôi! người Mẹ Anh Hùng.
Lý Con Sáo
Nam: Đây Sóc Trăng… Quê Mẹ Anh Hùng Việt Nam.
Lửa đạn quân thù vây giăng.
Nữ: Dẫu sống trong nỗi nhọc nhằn.
Nhưng chẳng chút gại gần.
Vì quê nhà còn vang tiếng bom.
Lòng Mẹ tôi dễ đâu ngồi an.
Nam: Quyết tâm cùng bà con đứng lên.
Với niềm tin gửi theo đoàn quân.
6.Nữ: Chí thép lòng gan của người Mẹ Anh Hùng trung dũng, đã viết nên thêm trang sử rạng ngời…
Nam: Hơn ba mươi năm nước nhà thống nhất, nhưng trong Mẹ tôi vẫn còn đau đáu một nỗi niềm riêng. Nữ: Đất Mẹ thiêng liêng Sóc Trăng muôn đời con nhớ mãi. Nam: Người Mẹ Việt Nam Anh hùng vì nước quên thân.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Phạm Huỳnh Luân với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 002- 2014/HĐTPSK - CLB, ký ngày 28/9/2014 giữa Tác giả Phạm Huỳnh Luân và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
--------
Tác giả Phạm Huỳnh Luân đến với cải lương và tập tành sáng tác từ những năm còn học cấp 3 đến nay đã hơn 20 bài vọng cổ, những sáng tác của anh luôn thấm đẩm tình người, tình yêu quê hương đất nước, sự cảm thông và sẻ chia với cuộc đời.
Có nhiều lúc Phạm Huỳnh Luân chia sẻ rằng: Vọng cổ như là gia vị để làm cuộc sống thêm đa đạng và thú vị hơn, được xem như là tiếng lòng để giải bày tâm sự, để tìm sự đồng cảm trong lúc rong ruổi một mình. Và anh cũng muốn dùng bài vọng cổ của mình để gửi gắm tâm tình đến bạn tri âm…