VỀ BẠC LIÊU NGHE BÀI DẠ CỔ
Phạm Huỳnh Luân
Nói Lối
Trở về đây thăm lại đất Bạc Liêu
Giữa đêm Ngành Hào nghe ai hát bài dạ cổ.
Dạ Cổ Hoài Lang (Nhạc Sĩ Cao Văn Lầu)
Từ là từ phủ tướng bảo kiếm sắc phong lên đàng, vào ra luống trông tin chàng. Năm canh mơ màng, em luống trông tin chàng ôi gan vàng quặng đau í.. i.
Vọng Cổ
Khúc xang xự hò liu cung oán cung thương bỗng trầm da diết; như tiếng lòng người xa quê tha thiết với cung… đàn.
1. Bài dạ cổ hoài lang thiếp nhớ thương chàng… - Lòng người xa xứ cũng như lời tâm sự, của người vợ hiền nhớ chồng phương xa. Mà bác Sáu Lầu một nhạc sĩ tài hoa, đã mang nỗi niềm riêng trỗi lên khúc nhạc buồn. Để giữa đêm Ngành Hào ai hát điệu hoài lang, thương quá Bạc Liêu một cung đàn dạ cổ.
2. Tôi chỉ là một kẻ lữ hành xa lạ, chỉ biết Bạc Liêu qua bài dạ cổ ân tình… Tôi yêu mến Bạc Liêu cũng như yêu mến quê mình… Nơi có biển kết tinh nên hạt muối trắng, mặn nghĩa mặn tình người với người cũng thủy chung. Về Bạc Liêu ai trỗi khúc hoài lang, để thương nhớ một tài hoa đất Bạc. Hương khói bay bay nhạt nhòa trong mờ ảo, nguyện tiếng đờn kìm cung oán cung thương.
Nói Lối
Đến bây giờ thì tôi đã biết
Sao ai cũng nặng lòng với mảnh đất Bạc Liêu
Không chỉ nồng nàn bài dạ cổ hoài lang
Mà ở đó còn có tình thâm nghĩa nặng.
Vọng Cổ
Tuy Bạc Liêu không phải là quê tôi nhưng giây phút chia xa lòng tôi chạnh nhớ; Nhớ điệu hoài lang mượt mà da diết mỗi lúc chiều buông ai dạo tiếng tơ… đồng.
5. Miệng cứ nói đi mà chân lại bước ngập ngừng… - Ở nơi đây như có gì nếu kéo, làm khách lữ hành chẳng muốn rời xa. Nhớ thật nhiều người em gái Trà Kha, đãi tôi bữa tiệc bằng tiếng đờn đất tổ.Ngành Hào ơi giữa đêm ai hát bài dạ cổ, có nhớ cố hương xin hãy tìm về.
Lý Con Sáo
Đêm cô liêu …Tôi nhớ thương về Bạc Liêu… Một hành trình về đất cải lương… Nơi sinh ra bài vọng cổ mượt mà.. Sâu lắng đậm đà… Tình quê nhà tình đồng hương thiết tha… Ai cất lên chi giọng hát lời ca…Làm chạnh lòng người ly hương xứ xa… Mà tháng năm cứ mãi bôn ba.
6. Tiếng nhạc lời ca chứa chan tình quê Mẹ, Tôi là kẻ hành trang mà cũng luyến lưu nhiều…. (xề 24). Hỡi những cánh chim bay xa xứ Bạc Liêu, có nghe chăng tiếng gọi quê nhà đang thổn thức. Hãy trở về đây cùng chung lòng chung sức, Cho bản dạ cổ nồng nàn thêm ngân tiếng chuông xa.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Phạm Huỳnh Luân với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 002- 2014/HĐTPSK - CLB, ký ngày 28/9/2014 giữa Tác giả Phạm Huỳnh Luân và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
--------
Tác giả Phạm Huỳnh Luân đến với cải lương và tập tành sáng tác từ những năm còn học cấp 3 đến nay đã hơn 20 bài vọng cổ, những sáng tác của anh luôn thấm đẩm tình người, tình yêu quê hương đất nước, sự cảm thông và sẻ chia với cuộc đời.
Có nhiều lúc Phạm Huỳnh Luân chia sẻ rằng: Vọng cổ như là gia vị để làm cuộc sống thêm đa đạng và thú vị hơn, được xem như là tiếng lòng để giải bày tâm sự, để tìm sự đồng cảm trong lúc rong ruổi một mình. Và anh cũng muốn dùng bài vọng cổ của mình để gửi gắm tâm tình đến bạn tri âm…