YÊU TRƯỜNG SA TỪ TẤM LÒNG NGƯỜI LÍNH
Thơ: Hà Dung
Lời cổ: Phạm Huỳnh Luân
Thơ (lối)
Nữ: Em biết Trường Sa từ lời Cha Ông kể
Từ những bài thơ trên báo trên đài
Nhưng em chưa thực sự thấy sóng trào của biển
Cũng chưa từng nghe âm vọng của trùng khơi
Rồi một ngày anh trở lại đất liền
Mang nặng nỗi vui buồn gửi về từ đảo nhỏ
Để một lần em say đắm Trường Sa
Lý son sắt
Nữ: Em thấy như rất gần, nơi sóng xô dạt dào
Mà em hằng ước mơ, từ phương trời xa xăm
Nơi biển khơi muôn trùng
Các anh đang đứng canh đêm ngày
Quầng thâm đôi mắt trong đêm dài
Vì bình yên trên đảo yêu Trường Sa
Nam: Đời anh mang chí trai kiên cường
Vì quê hương giữ thắm thêm màu xanh.
Vọng cổ
Nữ: 1. Em đã yêu anh yêu Trường Sa từ tấm lòng người lính đảo; Từ trái tim anh trái tim người lính trẻ cho em hiểu Trường Sa từ những phút ban đầu … Dẫu biết trong em hình ảnh Trường Sa còn quá đỗi xa mờ … Nhưng nhìn anh qua làn da sạm nắng, đôi mắt thâm quầng bởi những đêm trắng thâu canh. Đem sức trẻ dâng đời cho tổ quốc bình yên, môi vẫn nở nụ cười rộng dài như biển cả. Em đã hiểu nhiều về biển đảo quê hương, và nghe say đắm Trường Sa từ dạo đó...
Nam: 2. Em biết không Trường Sa thân yêu lắm, tình đất tình dân như con sóng dâng trào …Đứng trên ngực đảo quê hương lòng quá đổi tự hào … Non nước Việt ta ngàn đời hào khí, dòng máu Lạc Hồng rừng rực chảy trong tim. Đảo là niềm tự hào, là máu thịt quê hương, dù nhỏ thôi nhưng vẫn là hình hài đất nước. Lòng hiếu nghĩa các anh dâng hết đời trai trẻ, cho đất liền hải đảo nối bờ vui...
Vọng kim lang
Nam: Về với đất liền, nhưng lòng anh vẫn không phút giây nào… nguôi.
Nhớ thương đảo như nhà
Ôi nói sao cho vừa tình người nơi đảo Trường Sa
Chắc tay súng anh vững vàng từng đêm ngày bước theo đoàn quân
Nữ: Phương trời mịt mù phủ đầy sóng gió
Nắng mưa đâu sờn vì tổ quốc thân yêu
Tuổi xuân đôi mươi sẵn sàng góp sức mình dựng xây đời vui
Anh ơi chiến công lặng thầm nhưng muôn đời tổ quốc ghi công
Nam: Trường Sa luôn ở bên anh bên em rất gần bên ta
Yêu hoài hai từ Trường Sa mãi trong tim muôn người vang xa.
Vọng cổ
Nam: 5. Anh sẽ mang trọn niềm yêu thương để bắc những nhịp cầu nối đất liền với Trường Sa một dải; và mai đây Trường Sa là phố biển, biển xôn xao rộn rã tiếng vui cười … Đảo nhỏ hân hoan chào đón muôn người … Đảo là vòng tay mẹ hiền lành ấm áp, dang rộng đón chào những người con ở hậu phương. Trai gái dập dìu cùng hát khúc tình ca, đêm xuống Trường Sa muôn ánh đèn hoa rực rỡ. Để lòng ta tự hào khi trên từng tấc đất, khắc ghi sự hy sinh và ý chí kiên cường.
Nữ: Anh đã về đây mang nỗi nhớ Trường Sa
Nhưng vẫn vẹn nguyên trái tim mình phía biển
Dù nhỏ thôi nhưng đó là hình hài đất nước,
Là tự hào, là máu thịt của đất mẹ yêu thương.
Nam: 6. Anh sẽ kể cho các em thơ về tình yêu biển đảo, nơi mỗi tấc đất là một sự hy sinh. Dù có phải vượt qua ngàn cơn sóng dữ, vẫn quyết tâm giữ cho quê mẹ trọn hình hài …
Nữ: Em đã hiểu Trường Sa từ tấm lòng người lính, từ những tấm lòng chàng trai tuổi đôi mươi.
Mong ước một ngày em cùng anh ra đảo, cho thỏa nỗi niềm mong ước đến Trường Sa.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Phạm Huỳnh Luân với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 002- 2014/HĐTPSK - CLB, ký ngày 28/9/2014 giữa Tác giả Phạm Huỳnh Luân và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
--------
Tác giả Phạm Huỳnh Luân đến với cải lương và tập tành sáng tác từ những năm còn học cấp 3 đến nay đã hơn 20 bài vọng cổ, những sáng tác của anh luôn thấm đẩm tình người, tình yêu quê hương đất nước, sự cảm thông và sẻ chia với cuộc đời.
Có nhiều lúc Phạm Huỳnh Luân chia sẻ rằng: Vọng cổ như là gia vị để làm cuộc sống thêm đa đạng và thú vị hơn, được xem như là tiếng lòng để giải bày tâm sự, để tìm sự đồng cảm trong lúc rong ruổi một mình. Và anh cũng muốn dùng bài vọng cổ của mình để gửi gắm tâm tình đến bạn tri âm…