CÂY ĐẠI THỤ CỦA CON
Hoài Thi
Lý con sáo:
Đêm …canh thâu
Dưới ánh trăng vàng lung linh.
Lặng nhìn mây trời lang thang
Trôi về đâu cuối nẻo chân trời
Cho ta nhắn gửi đôi lời
Bao tháng năm dài không nguôi nhớ thương
Nỗi cô đơn đau xót tâm can
Dứt bỏ bụi trần lòng cha thanh thản
Nhưng đời con mãi mãi mất cha rồi.
Vọng cổ:
1. Nếu cha là khói, là sương hay mây mù bay đi lãng đãng, con muốn nhờ cơn gió nhẹ đưa cha trở lại quê xưa để sưởi ấm một thâm tình…Nghe nỗi cô đơn oằn nặng tim mình. Chim én bay về khi mùa xuân đến, trời đất ngạt ngào nắng ấm hương hoa. Nhưng trong lòng con luôn mang nỗi nhớ thương cha, mùa xuân trở lại sao cha ra đi biền biệt. Ngõ xóm đường làng giờ vắng vẻ quạnh hiu, thiếu cây cổ thụ già biết tìm ai chống che giông bão.
2. Thương lắm cha ơi ! chiếc cuốc trên vai trần giữa trưa hè nắng cháy, đổ bao giọt mồ hôi bao nước mắt nhọc nhằn. Tưới xuống đồng sâu cho cây lúa xanh mầm. Sóng gió trong đời mình cha nếm trải, vì đàn con thơ cha nào quản gian lao. Nhớ con đường mòn dẫn lối ra bờ ao, đêm đêm mẹ với cha xúc từng con tép nhỏ. Lấp loáng đèn trời hai mái đầu đều điểm bạc, cùng nặng lòng vì manh áo, chén cơm.
Lối:
Cha thường bảo con:
Lời cha không phải khuôn vàng thước ngọc
Vì cha không là quân tử thánh nhân
Nhưng cha cho con tất cả cuộc đời
Để làm “vốn” mỗi khi con vấp ngã.
Vọng cổ
5. Tiếng vạc kêu đêm nghe não nùng thê thiết hay đó là tiếng lòng con đang khắc khoải u buồn…Nuốt lệ vào trong nghe cay xé tâm hồn. Dẫu lời cha chưa phải là khuôn vàng thước ngọc, nhưng cuộc đời cha là kho sách quý của con. Những trang đời con học mãi cũng chưa xong, hai màu tóc trên đầu còn đánh vần chử nhân, chử nghĩa. Chử hiếu tình con chưa trọn vẹn, biết làm sao khi con đong mãi vẫn chưa đầy.
6. Ánh trăng khuya vằng vặc in dáng hình bên khung cửa, sương đêm lành lạnh thấm ướt đôi vai. Lâu lắm rồi con thèm nghe gọi hai tiếng con ơi, để được sưởi ấm lòng bằng tình thâm phụ tử. Con luôn khắc ghi lời cha nhắn nhủ, hãy sống làm sao không hỗ thẹn với đời.
Tình cha như núi cao vời vợi,
Như đất hiền hòa, như vị ngọt phù sa
Cha là tất cả cha ơi.
Mãi là gương sáng, chiếu rọi đường đời con đi./.
18.3.2013
Năm 1980, Tác giả Hoài Thi bắt đầu tham gia phong trào văn nghệ quần chúng và thi thoảng viết bài ca vọng cổ tại huyện Nhà Bè - địa phương đang sinh sống và công tác. Những sáng tác như: Quê hương đổi mới, Quê tôi xây dựng tập đoàn, tiễn bước anh đi… luôn được đánh giá cao trong những lần hội diễn văn nghệ quần chúng của Huyện thời bấy giờ.
Sau năm 1997, Hoài Thi tham gia sinh hoạt tại Câu lạc bộ sáng tác – đàn ca tài tử Quận 7 (hiện tại CLB đã không còn hoạt động). Những tác phẩm sáng tác cùng Câu lạc bộ đã được chọn đăng trên tờ tin Quận 7 và Huyện Nhà Bè. Có nhiều bài đã được Đài Phát thanh và Truyền hình TP. Hồ Chí Minh thu và phát sóng như: Nhớ về các anh, người du kích Gò Ô Môi, Hồ chí Minh sáng ngời tên Bác…. Ngoài ra, những tác phẩm trên cũng đã được thu đĩa, in thành tập chung với tác giả Lê Hoài Thanh (Chủ nhiệm CLB sáng tác đàn ca tài tử Quận 7 – TP.Hồ Chí Minh).