THƯƠNG LẮM TÂY ĐÔ
Hồng Phượng
NÓI LỐI
Về Tây đô một ngày đẹp nắng
Sông nước mơ màng mây trắng lửng lờ trôi
Vùng đất phù xa cây lành trái ngọt
Ai đến đây rồi dạ không khỏi vấn vương
LÝ CÁI MƠN
Về Tây đô, ngày tươi sắc nắng
Sông nước mênh mong ghe thuyền trái cây đầy khoang
Trên Bến sông nhà hàng nổi thêm duyên gọi mời
Chiều vừa buông ,phố phường nên Thơ
Bao gái trai dìu nhau
Bến Ninh Kiều thêm đẹp về đêm
VỌNG CỔ
CÂU 1: Tây đô ơi ! Một khoảng trời mơ tôi thương tôi nhớ .nay trở về thăm sao bao năm dài xa cách ngài ngại bước chân ngở ngàn xa lạ trước bao sự đổi thay khác dáng vóc năm nào ...phố xá khan Trang thật đáng tự hào ..Bến phà xưa nay đả thay bằng nhịp cầu thế kỷ ,cồn Khương hiu quạnh ngày nào giờ là biệt thự tầm cao .chợ nổi cái răng thuyền ghe tấp nập ,duyên dáng gọi mời rộn tiếng cười vui .bến Ninh Kiều thêm đẹp về đêm ,huyền dịu lung Linh giửa bao la trời nước .
CÂU 2: Từ phố thị phồn hoa về với nhửng vùng quê sông nước .xuôi thuyền nhỏ trên sông về thăm nhửng khu sinh Thái miệt vườn ...phong cảnh nên Thơ lảng mạn hửu tình ...cờ đỏ thới lai ,phong điền ,Vĩnh Thạnh ,ở nơi nào củng mang một vẻ đẹp nên Thơ .về thới Bình thăm vườn cò bằng lăng trong chiều buông rán đỏ ,sông hậu bốn mùa chở nặng phù xa .ngươi dân nơi đây hiền hoà mến khách ,chân chất thật thà như một khúc dân ca .
NÓI LỐI
Đêm sông hậu lặng mình nghe sóng vổ
Như cung đàn trổi khúc nhạc lòng ta
Dạo bước chân giửa phố thị phồn hoa
Lòng nghe rộn một niềm vui bất chợt
LÝ CHIM XANH
Vui sao khi thấy Tây đô ,từng ngày đi lên
Chung tay người người xây đắp miền quê đẹp giàu
Lòng vui như là mở hội ,nhìn quê hương xóm thôn
Qua rồi gian khó ,ngày đó ,phố phường yên vui
VỌNG CỔ
CÂU 5: Tây đô dù chỉ đến một lần thôi nhưng lòng tôi vương vấn mải ,nhìn dòng sông hậu yêu thương êm đền xui chảy Tây đô ơi ! Tôi nhớ mải muôn đời ...nhớ Bến hàng Dương nhớ làng cổ miệt vườn ...đi giửa Tây đô nghe nhịp đời đi lên hối hả , phố xá ruộng vườn đang từng phúc đổi thay .thương lắm nhửng bàn tay chuyên Cần lao động ,xây dựng cho Tây đô đẹp giàu ,rực rở như hôm nay . Để xứng đáng sánh vai cùng bạn bè đi lên hội nhập ,càng rạng danh hơn mảnh đất anh hùng .
CÂU 6: Dù có đi xa cách nơi đâu tôi củng luôn nhớ về Tây đô yêu dấu ,nhớ câu ca dao nằm lòng gạo trắng nước trong
Nhớ vùng đất phù xa cây lành trái ngọt ,nhớ nhửng con người nhân hậu thủy chung
Đến đây lòng chẳng muốn về
Nửa đi nửa ở ngập ngừng bước chân
Thương người nhớ cảnh nên Thơ
Xa rồi lòng vẩn ước mơ quây về .
Hò ...ơ...Tây đô có Bến Ninh Kiều
Có dòng sông hậu ,hò ...ơ...có nhiều giai nhân
Đến đây dù chỉ một lần
Xa rồi lòng thấy muôn đời nhớ thương .