NHỚ XUÂN QUÊ MẸ
Hồng Phượng
NÓI LỐI
Sáng nay xuống phố nghe phản phất
Cơn gió nào nhè nhẹ thổi quanh đây
Phải chăng cơn gió mùa xuân đến
Tôi nghe lòng rạo rực nhớ quê hương
VỌNG CỔ
Câu 1:
Phản phất đâu đây hơi ấm của mùa xuân về muôn vạn nẻo, gìa trẻ gái trai hối hả nôn nao chờ đón chúa xuân về ... Phiên chợ sáng nay cũng lắm bộn bề ... Nhộn nhịp dòng người cùng vui sắm tết, trang trí huy hoàng lộng lẩy ngày xuân.
Rộn rã đất trời hoà muôn khúc thanh âm, lọc biếc chồi non cùng trăm hoa đua nở
Tôi nghe lòng chạnh nỗi cô đơn, một thân bơ vơ giữa quê người xa xứ.
Câu 2:
Ai sống xa quê cũng chung niềm tâm sự, cùng một nỗi nhớ quê da diết trong lòng ... Nhớ khúc sông quê năm tháng xuôi dòng ... Long An ơi ! Kiên cường trung dũng gắn bó muôn đời với vàm cỏ yêu thương.
Giờ xa quê rồi lòng mới thấy vấn vương, mới thấy nhớ thương dòng sông kỷ niệm
Sông đã cùng tôi từng ngày khôn lớn, giờ sống quê người lòng mang nặng niềm thương .
Lối
Đất khách xa xôi xuân nghe lòng trống vắng
Không ly rượu chúc mừng, không có bánh chưng xanh
Không có mai vàng, không hơi ấm tình thâm
Nỗi nhớ quê hương càng lắng trong sâu thẩm.
VỌNG CỔ
Câu 5:
Đức Hoà ơi ! Hai tiếng yêu thương luôn ở trong tôi từ thuở còn thơ ấu, hình ảnh bờ tre, vườn rau mái lá, là nỗi nhớ trong tôi muôn thuở chẳng phai mờ ...sống nơi chốn phồn hoa, nhưng luôn nhớ quê nhà ... Nhớ cánh cò bay chập chờn trên ruộng sớm, nhớ tiếng hát mục đồng dắt dẽo ở ven đê.
Nhớ con nước lớn ròng bìm bịp gọi bến sông, mây trắng như bông chiều tà trôi bản lản
Nhớ bếp nhà ai chiều loang khói trắng, nhớ gạo nàng thơm hương toả ngạt ngào.
Câu 6:
Xa cách quê nhà đã mấy mùa xuân, lòng cứ thấy bâng khuâng khi mỗi lần mai nở
Ở quê nhà chắc mẹ cũng chờ trông, mong năm hết tết sang con về sum hợp
Đức Hoà rộn rã vào xuân chắc hương đậu phộng thơm lừng khắp nơi .
Giao thừa có bánh chưng xanh, có dưa hấu ngọt có thanh long châu thành.
Quê mình đức lập hôm nay, thay da đổi thịt đẹp giàu hơn xưa
Điện về sáng tỏa đường quê, xua tan đêm tối đón mùa xuân thanh bình