HOA XUÂN
A Lý Phượng Tuyền
NGÂM THƠ
Mỗi độ xuân về muôn sắc hoa
Lung linh trong nắng ấm chan hòa
Điểm tô trời đất thêm tươi đẹp
Biết mấy yêu thương, mấy đậm đà!
VỌNG CỔ
1- Có phải chăng tiết trời bước vào xuân là để muôn vạn loài hoa khoe sắc. Từ những bông hoa đơn sơ mộc mạc, cho đến các loài hoa vương giả có dịp khoe duyên trong nắng xuân về… Xuân của muôn hoa làm say đắm lòng người… Thương làm sao những đóa hoa đồng nội, vẫn chưa được một lần có dịp nhắc đến tên (-) Lặng lẽ âm thầm khoe sắc dưới trời xuân, góp phần làm đẹp thiên nhiên khi trời đất giao mùa. Đâu phải mùa xuân chỉ dành cho Đào, Cúc, Mai, Lan mà là xuân của muôn hoa đậm đà bao ý sống.
2- Nơi góc trời quê những khi mùa gió Chướng, bông Ô môi thắm một sắc tươi hồng… Nhộn nhịp đó đây tiếng chày quết bánh phồng… Ai có về thăm miền Đông đất đỏ, nghĩ mà thương cho thân phận một loài hoa (-) Một loài hoa không đài các kiêu sa, không hương sắc nhưng cho đời bao ý nghĩ. Hoa cao su một loài hoa bình dị, vẫn tô điểm đất trời thêm đẹp những ngày xuân.
LÝ CON SÁO
Hoa xuân ơi… Biết mấy tuyệt vời ước mơ
Hoa xuân là nhạc, là thơ
Đã điểm tô bao sức sống cho đời
Làm lay động trái tim người
Cánh bướm vàng tung bay trong nắng xuân
Thêm ngất ngây tâm hồn kẻ thi nhân
Xuân đất trời, xuân của muôn sắc hoa
Hoa xuân ơi, thêm ngất ngây hồn ta
VỌNG CỔ
5- Đi giữa muôn sắc muôn hoa trong ánh xuân vui đậm đà bao mơ ước. Hỏi mấy ai không dạt dào niềm cảm xúc trước hương sắc của ngày xuân nồng đượm biết bao tình… Vua của muôn hoa là đóa Mẫu đơn đình… Cánh đào hồng tươi khoe duyên cùng nắng sớm, nhành mai thắm sắc vàng e ấp trước gió xuân (-) Nếu hoa đào xứ Bắc làm ấm làm kẻ xa quê, thì đóa mai vàng phương Nam là nổi nhớ nhung người lữ thứ. Hương sắc của hoa mai được thế nhân truyền tụng, bằng những vần thơ lưu lại cho đời.
6- Thế gian không thiếu chi là dị thảo kỳ hoa, nhưng hương sắc của hoa xuân đậm đà bao ý nghĩ. Nếu mỗi độ xuân về không có muôn hoa khoe sắc, thì đâu còn là ý nghĩa của ngày xuân. Bên cạnh những bông hoa hương sắc tuyệt trần, xin ai đó đừng quên loài hoa nơi miền thôn dã. Dẫu không tuổi, không tên cũng góp phần trong ngày xuân về tết đến, tô điểm cho đời hương sắc ngày xuân.
Đất trời sẻ đẹp thêm lên
Khi mùa xuân đến muôn hoa khoe màu (-)
Xuân về thêm mến yêu sao
Hoa xuân khoe sắc dạt dào niềm thương
Nghe lòng bao nỗi vấn vương
Nhìn hoa trong ánh nắng xuân êm đềm
(Nữ nghệ sĩ ưu tú Phượng Hằng ca trên đài truyền hình Bình Dương)
A LÝ PHƯỢNG TUYỀN là bút danh của Soạn Giả Cổ Nhạc Thái Quốc Thế Nguyên. Sáng tác thơ, truyện ông dùng bút danh Dạ Ngân Châu và tên thật.
Ông sanh năm 1949 tại xã An Thuận, quận Thạnh Phú, Tỉnh Kiến Hòa (Bến Tre). Từ nhỏ, thân phụ ông đem gia đình lên định cư ở Thị Xã Mỹ Tho.
A Lý Phượng Tuyền là con trai Út (ông thứ 11 và còn thêm một người em gái) của Nhà Thơ Chánh Đạo Thái Vinh Tông và Bà Võ Thị Sáu. Ông là bào đệ của Nhà báo, văn thi sĩ Thái Quốc Mưu (Liêu Tiên Sinh) và, văn thi sĩ Kha Tiệm Ly (Thái Quốc Tế). Anh em ông đều thông thạo Hán-Việt. Trước năm 1975, ông phục vụ tại Tiểu khu Long Khánh, ngành Truyền Tin.
Tác phẩm đầu tay, bài thơ “Dặn Con Khi Thanh Bình” của ông được đăng trên tạp chí Nông Thôn Vùng Dậy”, của Tổng Bộ Xây Dựng Nông Thôn, Đuốc Từ Bi của Phật Giáo. Sau đó, thơ ông đuọc đăng trên nhiều Nhật Báo ở Sàigòn.
Vì chiến sự ngày càng khốc liệt, do bận quân ngũ, ông không thể tiếp tục sáng tác. Sau 30.4.1975, ông về sinh sống tại xã Bàu Hàm 1, xuyện Thống Nhất, tỉnh Đồng Nai, trong cảnh khó nghèo. Mãi đến năm 1988 cuộc sống tạm ổn định, ông viết lại. Với chuyên đề Thơ Chua, Thơ Cay, Thơ Ngâm Dấm và Tiểu Phẩm. Đặc biệt là Cổ Nhạc.
Như chuyên đề đã định, văn thơ ông thường chống tiêu cực, châm chích tệ nạn xã hội và xây dựng đời sống,… đăng gần như thường kỳ trong mục Quán Cười Báo Lao Động Đồng Nai, báo Văn nghệ Thành phố HCM, báo Tuổi Trẻ Cười, tuyển tập Tuổi Hồng và các tập san như Thông Tin Đồng Nai, Văn nghệ Châu Đốc…v.v.
Về Cổ Nhạc ông đã có nhiều tác phẩm thành danh như: “Tâm Tình Cô Công Nhân”, “Hoa Cao Su” và vài mươi bài khác. Chặp cải lương “Ngọc Hoàng Nổi Giận” gây tiếng vang trong làng Cổ Nhạc. Hiện ông có trên 200 tác phẩm Cổ Nhạc. Soạn giả Viễn Châu từng ngậm ngùi nuối tiếc: “A Lý sinh chẳng phùng thời”.
Từ năm 1995 đến 2005, năm nào ông cũng đoạt 3, 4 giải thưởng sáng tác Cổ Nhạc, do các tỉnh, thành tổ chức. Trong đó có giải Huỳnh Văn Nghệ, 5 năm tổ chức một lần. Nhờ vậy, đời sống ông khấm khá hơn.
Soạn giả Cổ Nhạc A Lý Phượng Tuyền được các đài truyền hình Bình Dương, Bình Phước, Đồng Nai ghi hình tác giả và tác phẩm. Cá biệt, đài truyền hình Đồng Nai, chọn lọc và thực hiện VCD Tác Giả Tác Phẩm dành riêng ông.