NỐI LẠI TÌNH XƯA
Đặng Kim Ngân
Nói:
Quân: Kìa… Loan, em về hồi nào vậy?!
Loan: Dạ… Em mới vừa về là vội qua đây liền để…
Quân: Có chuyện gì sao… mà em lại ngập ngừng không nói?!
Loan: Dạ… Là để xin phép anh cho em được gặp các con, chỉ một lát thôi rồi em sẽ lại ra đi, vì em nhớ tụi nó quá anh à…
Lối:
Quân: Loan ơi đã ba năm từ ngày em rời xa tổ ấm
Là bấy nhiêu đêm trường anh luôn thầm gọi tên em…
Loan: Anh nhớ làm chi người vợ hư hèn
Đã gieo cho anh với các con muôn ngàn đau khổ…
Vọng Cổ:
Câu 01:
Loan: Quân ơi, vẫn biết mình đã cách chia tình chồng nghĩa vợ. Và anh luôn trách em người vợ hiền lầm lỡ, nỡ bỏ con thơ đoạn nghĩa… vong… tình…
Quân: Nhưng anh mãi nhớ thương da diết một bóng hình…
Rồi mỗi đêm về nhìn các con thơ dại, anh biết là chúng cần mẹ hơn cha.
Loan: Trời ơi… Kể từ ngày vội bỏ ra đi, nỗi nhớ gia đình luôn làm em ray rứt.
Người đầu ấp tay gối bao năm, em đã phụ phàng nhẫn tâm chối bỏ…
Câu 02:
Quân: Thế người ta có mang về cho em hạnh phúc, sao nhìn đôi mắt kia đẫm lệ nhạt nhòa.
Anh vẫn mong vợ được vui cười.
Loan: Biết nói sao đây cuộc tình tủi hổ, sống ngày tháng cực hình với những trận đòn roi.
Họ sỉ nhục em lăng loàng trắc nết hư thân, trong cơn say thỏa tiếng lời mắng nhiếc.
Hai nỗi đau nặng oằn làm em quỵ ngã, mong ước một lần được nối lại tình xưa…
Nói Lối:
Quân: Trời ơi nỡ lòng nào họ đối xử thế kia
Anh bỗng nghe tim đau nghẹn ngào quặn thắt…
Loan: Tội lỗi em gây ra nên giờ gánh lấy
Nay trở về chỉ mong được gặp lại các con…
Vọng Cổ:
Câu 05:
Quân: Hãy để cho anh được nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc, của người vợ hiền năm xưa trong ngôi nhà hạnh phúc nay phải chịu bao nỗi truân chuyên vướng cảnh… đau… lòng…
Cũng tại nơi anh chưa xứng đáng người chồng…
Loan: Không. Anh vẫn mãi là người cha mẫu mực, là một người chồng em quý em yêu.
Quân: Loan ơi lần về này đừng đi nữa nghe em, hãy để các con có thiêng liêng tình mẹ.
Và cho anh được bên người vợ hiền năm cũ, nối lại mối tình xưa bao năm tháng xa rời...
Câu 06:
Quân: Ôi mái tóc mượt mà tha thướt của ngày xưa, vẫn ngát thơm tình nồng nàn say đắm.
Dòng lệ cuối cùng để anh lau vợ nhé, ôi thấm đẫm đau buồn chua chát đắng cay.
Loan: Em vui mừng khi anh đã thứ tha, nhưng nghĩ mình không hề xứng đáng.
Quân: Nín đi em qua cơn mưa rồi trời lại sáng, hoa nở xinh tươi trên khô héo cánh đồng.
Các con nước mắt tuôn dòng
Vì thương nhớ mẹ ngày trông đêm chờ…
Loan: Gia đình hạnh phúc như mơ
Tình xưa nối lại… em được bên con thơ với chồng./.
Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 20 tháng 3 năm 2015.