MÙA NƯỚC NỔI
Đặng Kim Ngân
Ngâm Thơ
Lành lạnh chiều nay gió thổi về
Mang mùa nước nổi đến miền quê
Nụ cười tỏa lan ngàn hơi ấm
Chài lưới bủa giăng khắp tư bề.
Vọng Cổ
Đồng Tháp ơi mênh mông dòng nước lũ. Đã chở về đây tắm làn da sạm nắng hòa lẫn giọt mồ hôi quyện với… hương…. bùn.
Câu 1. Cảm nhận trong tôi sâu lắng đến lạ lùng.
Những người dân quê tay bùn chân lắm,
Bán lưng cho trời sớm nắng chiều mưa.
Hạt mưa ngọt ngào tưới mát một miền quê,
Cá lội tung tăng từng bầy trên sóng nước.
Thương lắm nụ cười chân chất của quê hương,
Như điểm tô thêm nét thanh bình mùa nước nổi.
Câu 2. Tôi đứng giữa nơi đây bốn bề sóng nước, phản phất hương hoa ngào ngạt lục bình.
Nghe đậm tình quê ấm áp tâm hồn.
Bông súng cá linh nồi canh chua nấu vội,
Hoa điên điển ngọt bùi của Đồng tháp quê ta.
Đã chan hòa với vạn giọt mồ hôi,
Bên bếp than hồng chiều đêm mẹ nấu.
Nhân nghĩa bao dung tìm về neo đậu,
Trên bến ân tình thấm đẫm yêu thương.
Nói Lối
Anh kể tôi nghe về mùa nước nổi
Cá đầy đồng bơi lội khắp quê hương
Ai đến đây rồi trong dạ cũng vấn vương
Cảnh mênh mông biển trời sóng nước.
Vọng Cổ
Tôi chậm bước quay đi mà nỗi lòng lưu luyến. Nhìn ngắm thật lâu bên cánh đồng xanh thẳm, gió lạnh chiều quê mà nghe ấm cả… tim… lòng.
Câu 5. Các em thơ còn đang đùa giỡn trên đồng.
Đứa giúp mẹ hái bông lục bình tim tím,
Đứa cùng cha bơi xuồng giăng lưới thả câu.
Phút vui nào rồi cũng chia tay,
Tôi phải xa quê anh đất sen hồng thơm ngát.
Gió thổi vi vu quyện câu hò Đồng Tháp,
Chân bước quay đi mà ngơ ngác trong hồn.
Câu 6. Hành lý còn là nỗi da diết luyến lưu,
Nặng gánh trên vai hay nặng lòng người xa lạ.
Hoa lục bình tím cả trời thương nhớ,
Rủ đàn cá về đồng gieo lễ hội giữa mùa trăng.
Tôi bất chợt thèm cảm giác những ngày qua,
Dù đi xa lòng luôn nhớ mãi.
Anh hỡi anh ơi người trai xứ sở,
Có thấy bâng khuâng thổn thức trong lòng.
Xa rồi bến nước dòng sông
Xa mùa nước nổi trên đồng chiều quê
Hẹn anh sẽ sớm quay về
Để nghe gió thổi tư bề yêu thương./.
Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 02 tháng 12 năm 2015.