TÌNH BẠN TRI ÂM
Nguyễn Minh
NAM AI (LỚP 1)
N1: 1/. Đã có lần mình là bạn tri… âm…
- Cùng sớt chia chuyện vui buồn.
2/. Cùng hát đàn giữa đêm thâu,
- Để viết lên những cung bậc thăng trầm.
3/. Nhưng nay thì còn đâu,
- Người ra đi theo bước lợi danh.
4/. Còn tôi ở lại quê nhà,
- Mòn mỏi chờ người quay lại nơi xưa.
5/. Bá Nha ơi! Có nhớ Tử Kì,
- Người đi rồi tôi bỗng bơ vơ.
6/. Tuy xa mặt nhưng chung lòng,
- Xin người đừng quên tôi.
7/. Vì dù sao ta vẫn là đôi bạn,
- Cùng lớn lên ở Bạc Liêu này.
8/. Từng trốn mẹ học đàn,
- Cùng yêu bản Dạ Cổ Hoài Lang.
1 - Bạn hiền ơi! Người đi rồi bao giờ trở lại, xin người ra đi đừng quên kỷ niệm sâu… dày…
Dù mộc mạc đơn sơ nhưng gói trọn ân tình.
Ở chốn thị thành dù đủ đầy tất cả,
Nếu đỗ đạt rồi đừng quên cảnh cũ người xưa.
Hãy quay về nơi mình đã ra đi,
Và nhớ trọn lời ngày xưa đã hứa.
Quê mình còn nghèo bao cảnh khó khăn,
Chỉ mong người về đem sức mình gánh vác.
N2:
2 - Làm sao tôi quên ân tình nơi xứ sở, người hãy tin rồi tôi sẽ quay về…
Hãy ở lại đây để lo cơm áo gạo tiền.
Còn tôi phải quay về lớp học,
Với bao vất vả vui buồn của tuổi học sinh.
Nếu người còn lưu luyến kẻ ra đi,
Thì hãy nhớ cung đàn mỗi khi chiều xa đến.
Tiếng ve ngân sẽ là lời ca tôi đó,
Hãy trân trọng giữ gìn để còn kỷ niệm về nhau.
Hôm tiễn người đi, tôi thấy lòng mình cô đơn
Nghe tiếng ve sầu ngân nga
Bao nhớ thương lại dâng đầy
Hình ảnh xưa xa vắng nhạt nhoà
Cung đàn nào nghe vẳng xa
Như tiếng ngân người bạn tri âm
Bỗng giọt buồn rơi trên mắt ai
Để vang lên khúc hát bi thương.
5 - Vậy là! Đã bao lần mùa thu qua và mỗi lần ve sầu ngân nga tiếng hát. Cung đàn còn đây lời xưa còn đó mà người xa sao chẳng quay… về…
Chắc người đã quên nơi xứ sở quê mùa.
Chỉ có mình tôi trông chờ trong tuyệt vọng,
Sống cảnh sang giàu rồi quên cả bạn xưa.
Đã bao lần hoa phượng nở thắm tươi,
Là giây phút tôi cố tìm trong quên lãng.
Cung đàn xưa giờ đây dây chùn phím lỏng,
Nhưng tôi vẫn dạo lên cho trọn bản nhạc buồn.
N2:
Tôi vẫn mong bao ngày, tôi sẽ quay lại nhà.
Thăm người bạn xưa, nên người đừng mong.
Đêm đến tôi vẫn thường, ngồi dạo lên khúc ca ngày xưa.
Người ơi hãy tha tội tình, lời hẹn xưa vẫn đây nào quên.
(Vào vọng cổ)
Người ơi! Tôi đã về đây và mong tha thứ tội,
Hãy vui lên khi Bá Nha hội ngộ Tử Kì.
N1: Đi đâu hãy nhớ quê nhà,
Nhớ tình bằng hữu nhớ người mình thương.
N2: Công danh sau sẽ vẹn toàn,
Tôi về góp sức cho quê mình thêm vui.
Năm Căn, ngày 22 tháng 07 năm 2003
Hay thường gọi là : Võ Minh, Sông Vàm Lẽo (Chủ nhiệm Kho tàng Vọng cổ Việt Nam)
Bút pháp sáng tác lời Vọng cổ của tác giả Nguyễn Minh có nét rất riêng, văn phong nhẹ nhàng, không chỉ chuẩn xác về giai điệu âm nhạc, mà ca từ do Nguyễn Minh viết cũng thật mộc mạc, giản dị, giúp cho người ca dễ thể hiện cảm xúc của mình và người nghe cũng dễ dàng tiếp nhận. Nhờ vậy mà những bài vọng cổ do Nguyễn Minh viết lời đều được nghệ sĩ và khán thính giả khắp nơi yêu mến. Hơn 10 năm dấn thân theo nghiệp sáng tác đến năm 2011, Nguyễn Minh đã tự biên tập và xuất bản tập ca cổ “Nỗi lòng người con xa xứ” với 26 bài vọng cổ và chủ biên cho tập ca cổ “Vọng cổ đồng quê” xuất bản năm 2012 do Nhà xuất bản Văn hoá – Văn nghệ cấp phép phát hành. Ngoài sáng tác vọng cổ, Nguyễn Minh còn là một trong những người sáng lập ra Câu lạc bộ sáng tác “Vọng cổ đồng quê”. Nguyễn Minh cũng là tác giả đầu tiên sáng lập “Kho tàng Vọng cổ Việt Nam” và Chương trình “Vọng cổ Đồng quê”, được biên tập, thu âm, thu hình chuyên nghiệp và phát sóng online trên mạng thông qua website: vongco.vn và anh còn là tác giả của nhiều ca khúc mang âm hưởng dân ca Nam Bộ được nhiều người yêu mến.
Bài viết liên quan:
1. Công chức lập Câu lạc bộ Vọng cổ [Báo Pháp luật TP.HCM]
2. Nguyễn Minh - Chàng trai trẻ với chương trình Vọng cổ phát sóng online
3. Nỗi lòng người con xa xứ [Tạp chí Nhà báo & Nghề báo]
4. Tập vọng cổ "Nỗi lòng người con xa xứ của Nguyễn Minh
5. Tặng người nghệ sĩ tài hoa [Tác giả Đặng Thanh Huyền]
6. Ngày trở lại [Tác giả Việt Ngữ]
7. Nhớ chiều hạnh ngộ [Tác giả Việt Ngữ]
8. Xin viết về em [Tác giả Hoài Minh]