ANH TRỞ VỀ VỚI ĐẤT MẸ CẨM XUYÊN
Đặng Thanh Huyền
Nói lối:
Trời Hòa Lạc sáng nay bỗng nhuộm màu tang tóc
Chuyến bay cuối cùng của người chiến sỹ trung kiên
Nguyễn Đình Bình – Anh về với đất mẹ Cẩm Xuyên
Để xã Bình Yên không chìm trong thảm cảnh…
Vọng Cổ:
Câu 01: Thạch Thất ơi giọt máu hồng của anh vẫn còn muôn đời gửi lại. Để tô thắm mảnh đất thiêng liêng Hà Nội, cho triệu trái tim luôn thầm gọi… anh… hùng.
Anh cùng đồng đội đã hy sinh; vì Tổ quốc quên mình.
Trong phút giây cận kề làn ranh sinh tử, các anh kịp xã thân mình tránh thảm cảnh đau thương.
Nay anh trở về với đất mẹ Cẩm Xuyên, trước anh linh anh triệu đồng bào nghiêng mình kính cẩn.
Xưa cha ông sẵn sàng vì Tổ quốc hy sinh, nay vì nước vì dân anh đâu màng sinh tử…
Câu 02: Anh đã hy sinh lúc tuổi đời còn rất trẻ, khi những hoài bão ước mơ dang dở chưa thành.
Cũng chưa kịp nói được câu từ biệt với gia đình.
Để hôm nay mẹ của anh tuôn trào dòng nước mắt, ôm đứa con mình lần cuối để tiễn đưa.
Chiều nghĩa trang trời bỗng trút nặng hạt cơn mưa, có phải đất mẹ Cẩm Xuyên cũng buồn thương nức nở.
Lá cờ Tổ quốc đỏ tươi quàng lên linh cữu, như màu máu tim lòng anh tô thắm quê hương…
Nói Lối:
Khi linh cữu của anh vừa rời Nhà tang lễ
Giọt mưa ngoài trời hòa lẫn vạn giọt lệ rơi…
***
Anh đã trở về với đất mẹ Cẩm Xuyên
Chiều nghĩa trang…
Tôi ngậm ngùi giữa khói hương nghi ngút…
Câu 05: Xin được gọi anh là anh hùng liệt sỹ. Đã vì Tổ quốc hy sinh trở thành bất tử trong triệu trái tim muôn thuở thương tiếc... vô… cùng.
Anh đã nối bước cha ông để viết tiếp trang sử hào hùng.
Đây chỗ cạnh bên nơi anh ngàn thu yên nghỉ, là xương máu anh hùng dưới ngọn cỏ non xanh.
Còn kia là những nấm mồ vĩnh viễn vô danh, gọi xót xa “tên anh gắn liền với tên Tổ quốc”.
Tất cả các anh là niềm tự hào dân tộc, xin thắp mấy nén nhang thương tiếc ngậm ngùi…
Câu 06: Từng bước chân tôi chạm vào vùng đất linh thiêng, dường như nghe tiếng hành quân đang vọng về khe khẽ.
Cả tiếng nói cười những dòng hơi thở, như bản hòa ca trầm hùng ru giấc ngủ thiên thu.
Hà Tĩnh còn chiến sỹ dưới lòng đất lạnh nằm sâu, rồi Đảng – Nhân dân sẽ đưa về nghĩa trang yên nghỉ.
Tổ quốc mãi ghi công các anh hùng liệt sỹ, Nguyễn Đình Bình – Anh làm rạng rỡ đất mẹ Cẩm Xuyên.
Tôi rời nghĩa trang trở về với hải đảo Trường Sa, cầm chắc súng trong tay canh giữ từng tấc biển.
Anh chiến sỹ… tôi cũng là chiến sỹ, luôn vì Tổ quốc quên mình dù có phải hy sinh./.
Long Xuyên, ngày 10 tháng 11 năm 2014.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)