ĐÊM KHUYA NHỚ BẠN
Đặng Thanh Huyền
Lý Con Sáo:
Đêm khuya sương lạnh nhớ bạn hiền tri âm
Nhìn sao trời xa xăm
Em ngỡ như đang tâm sự với anh Huyền
Ly rượu đắng cay nhưng thắm đượm nghĩa tình
Anh đâu rồi để em mãi nhớ mong
Khi gió trăng đang quẩn quanh gần đây
Dẫu biết rằng trời đã rất khuya
Rượu đắng môi chắc bởi thiếu một người chăng…
Vọng Cổ:
Câu 01: Cầm ly rượu trên tay em ngắm nhìn xa xăm rồi từ từ uống vơi dần một nửa. Còn lại giọt nhớ giọt thương giọt chờ giọt đợi là để dành riêng cho người bạn… thâm… tình.
Đâu phải em thích ngồi đây uống rượu một mình.
Bởi cuộc sống lo toan bộn bề vất vả, ai cũng có gia đình để chăm sóc yêu thương.
Nên dù em luôn rất muốn mời anh, nhưng ngại lo anh khó xử với vợ hiền.
Để cuối cùng em ngồi chỉ mình em, uống rượu cô đơn nhớ mong người tri kỉ…
Câu 02: Biết bao đêm em ngồi đây tâm sự, bên ly rượu cô đơn thiếu vắng bạn hiền.
Đời đâu chỉ có cao sang vật chất kim tiền.
Mà quý anh ở nghĩa tình tri kỉ, cách sống ở đời xử thế đối nhân.
Hai tiếng bạn hiền anh đón nhận hay không, em xin kính cẩn trao để làm quà kỉ niệm.
Vì anh Huyền là một người tự trọng, nên đâu có món quà nào sánh nổi nghĩa tri âm…
Nhạc:
Ơ… ơi… nghĩa tình anh
Ơi… hỡi tình thâm
Có ai thấu hiểu
Rượu nhạt Nam cầm
Như tiếng tơ lòng
Chờ đợi tri âm
Đắng môi vị đắng
Buồn càng buồn hơn…
Đắng môi vị đắng…
Buồn càng buồn hơn…
Vọng Cổ:
Câu 05: Tại rượu nhạt đắng môi hay tại vì thiếu người tri kỉ. Hay là để em rót vào đây bằng nỗi niềm thương nhớ cho vị đắng men cay làm say nghĩa… say… tình.
Là nghĩa tình thâm tình bạn của đôi mình.
Dù anh sinh ra trên miền quê xứ Vĩnh, em chào đời nơi đất mũi Cà Mau.
Dẫu hai miền xứ sở khác xa nhau, không thể nối liền nghĩa tình thân thuộc.
Nhưng hãy tin rằng ta quen nhau từ kiếp trước, nên kẻ lạ người xa bỗng hóa thâm tình…
Câu 06: Em muốn hỏi sương tàn gió lạnh đêm trăng, để thấu hiểu cuộc đời muôn màu dối trá.
Vị đắng trên môi đâu chỉ là men rượu, mà có ít nhiều cào xước của thế nhân.
Đêm nay ngồi thiếu vắng bạn thân, biết tìm đâu ra men say nghĩa tình tri kỉ.
Trời khuya ta tâm tình cùng trăng gió, nghe đâu đây hơi thở bạn thâm tình.
Ly rượu này em dành tặng cho anh, mặc gió trăng có buồn phiền giận dỗi.
Cuộc đời em vẫn còn niềm may mắn, khi có người bạn hiền tri kỉ là anh./.
Long Xuyên, ngày 15 tháng 6 năm 2007
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)