GIÃ BIỆT NGƯỜI TÌNH
Tường Minh
NGÂM:
Từ ngày xa cách đô thành
Rong chơi đây đó màu xanh núi rừng
Héo mòn kỷ niệm rưng rưng
Áo em nắng lửa đốt từng nhớ nhung
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Xin giã biệt những ước mơ những ngày rong
chơi đây đó. Xin trả lại em - người tình bé nhỏ thành phố
mưa bay nắng gió của… đôi… mình. (-)(-)
Trả lại em yêu nhiều mơ ước ảo huyền. Anh giã
biệt ra đi dù đã hơn một lần nhung nhớ. Nhớ hơi thở nồng
nàn, nhớ ánh mắt người yêu. Nhớ những chiều trên phố
nhỏ lang thang. Ta dắt dìu nhau khi phố đã lên đèn. Góc
phố mơ màng quá đỗi thân quen. Nay xin trả lại em chẳng
ngại ngần luyến tiếc.
Câu 2:
Giã biệt thành đô, giã từ người yêu bé nhỏ. Níu
bước chân xa là dốc núi với hoa rừng (-)(-)
Trả lại cho em những ngày đó ân tình. Giờ bỏ lại
sau lưng những âm ba ngày cũ. Trước mặt là rừng, rừng
không lối mịt mờ giăng. Trên vai áo bạc sờn vài tia nắng
long lanh. Sưởi ấm lòng anh qua những ngày xa vắng.
Bước phong trần đời trai Anh gánh nặng. Bao ân tình giờ
đành phải buông trôi…
NGÂM:
Ái tình hỡi cho ta ngày tháng mộng
Dẫu phong trần hay lắm lúc gieo sương
Giọt đắng cay gậm nhấm những đêm trường
Vươn trên lá bao nhiêu lời ước hẹn.
VỌNG CỔ:
Câu 5: Trót một lần yêu thì em hỡi em ơi cũng quá
nhiều men đắng. Ước hẹn mong manh như cành khô
cháy nắng đời lắm phong sương nên mộng ước khó lâu
bền. (-)(-).
Trả lại người tôi yêu những tình ái nồng nàn. Người
yêu bỏ ta đi còn bạn bè xa lánh. Chồng chất nỗi buồn
trong sâu lắng tâm tư. Cuộc sống cơ hàn tôi biết phải làm
sao. Đành phải ôm hận nuốt đau những xót xa hờn tủi.
Nhìn áng mây trôi chập chùng qua đỉnh núi. Lòng thoáng
bâng khuâng khi phố nhỏ lên đèn.
Câu 6:
Nhìn nắng đỏ tan dần trong chiều tím bâng
khuâng, bất chợt trong tôi nhớ bài ca năm cũ:
“Mưa rừng ơi rừng, hạt mưa nhớ ai mưa triền miên.
Phải chăng mưa buồn vì tình đời. Mưa sầu vì lòng người
duyên kiếp nào nguôi”
Lá đỏ tuôn rơi hay suối kia nhoà nhạt. Đánh thức
nỗi niềm riêng mà tôi ngỡ mưa rừng.
Xin trả hết cho người tình bé nhỏ. Trả buổi chiều
vàng, những tiếng ái lời ân. Trả lại thành đô những ngày
rong chơi đây đó. Quay gót phong trần xin giã biệt ra đi./.