GỬI ANH NGƯỜI LÍNH ĐẢO
Hoài Phong
Nói lối:
Đàn cò trắng bay về nơi bãi cạn
Nước sông buồn hoa tím lững lờ trôi
Một cánh buồm trên sóng nước xa xôi
Đây bến vắng vẫn trông hoài con đò nhỏ
Vọng cổ
1.Gió chướng từng cơn cho sông buồn gờn gợn sóng, con thuyền nhỏ về đâu để bến sầu nhung nhớ hiu hắt hoàng hôn nhuộm tím bông… bần. Thương dáng nhỏ thủy chung khuya sớm tảo tần. Ngày anh đi bến sông này em đưa tiễn, gió chướng cuối mùa thêm lạnh buổi chia ly. Anh lên đường đi gìn giữ biên cương em quê nhà nguyện một lòng chung thủy. Ba năm rồi nước lớn ròng bao nhiêu bận là lòng em chất đầy bao thương nhớ…
2. Mưa nắng Trường Sa cho bạc màu vai áo chiến, bến vắng năm xưa vẫn nở tím bông bần. Gió chướng ngoài sông thổi lạnh biết bao lần. Em nơi này tháng ngày gom thương nhớ kết thành thơ trên trang giấy gửi về anh. Trường Sa mùa này gió lạnh lắm không anh? Nơi hải đảo chắc không có bông bần nở tím. Chỉ có cánh hải âu đêm ngày vờn sóng trắng cất tiếng u sầu da diết bạn tình ơi…
Nói lối:
Gió lạnh ngoài sông hoa tím rụng buồn thêm
Cây bần nhỏ năm nào, nay um tùm xanh lá
Trường Sa ơi ở nơi nào xa xôi quá
Mà không xa trong nỗi nhớ gửi về anh.
Vọng cổ
5. Em gửi về anh những dòng thư đong đầy niềm nhung nhớ. Không xa lắm đâu anh dù muôn trùng sóng vỗ bão táp mưa sa em vẫn đợi anh… về.
Mình lại bên nhau giữ vẹn câu thề. Anh nơi biên thùy tháng ngày canh bóng giặc, em ở quê nhà vẫn sớm tối đợi mong. Mưa nắng sa trường cho dài nỗi nhớ thương, càng nung nấu chí anh hùng nơi chiến trận. Em đêm đêm vẫn nguyện cầu nơi ấy anh được bình yên và hãy sớm quay về.
6. Rồi một ngày không xa lắm phải không anh? Con đò nhỏ năm xưa sẽ quay về trên bến cũ. Để nỗi cô đơn trong lòng người chinh phụ sẽ được lau khô bằng manh áo chinh nhân.
Rồi mai vàng sẽ khoe sắc đầy sân. Xuân hạnh phúc em có anh cùng sánh bước. Gió chướng lại về xô con sóng mênh mông. Mùa xuân lại đến trên bến sông năm nào.
Gió chướng trên sông đung đưa bông bần tím
Cánh buồm kia vẫn hiu hắt mịt mù xa
Anh ơi sức khỏe giữ gìn.
Quê nhà em đợi ngày mình bên nhau.