HOA MUA TÍM
Lâm Hữu Tặng
Lối:
Có một loài hoa không lộng lẫy kêu sa
Mà tim tím một sắc màu nhung nhớ
Để chiều nay tôi trở về lối cũ
Hoa úa màu vì người em gái nhỏ đã ra đi
Phụng hoàng
Em ơi! Thắm thoát mà đã mười...năm
Kể từ ngày tôi giã từ quê cũ
Mang ước mơ tôi lên thành phố
Ôm ấp một góc trời bé nhỏ chốn làng quê
Màu tím hoa mua
Một loài hoa sao bình dị chân thành
Như tình đôi ta tím màu nhung nhớ
Hai đứa hẹn hò bên hàng rào vào những chiều thu
Tôi bảo với em
Sao thích chi loài cỏ nội hoa hèn
Em bẽn lẽn nhìn tôi không nói nên lời
Màu tím hoa mua hay tím màu chờ đợi
Sâu nặng nghĩa tình dù giản dị đơn sơ
Hai đứa bên nhau hẹn ngày sau nên chồng nên vợ
Bao ước mơ sẽ được ươm mầm
Cho tình đôi ta hạnh phúc êm đềm
Vọng cổ
Câu 1
Em ơi! Dù thời gian có trôi đi hay vạn vật này có nhiều thay đổi, thì trái tim tôi vẫn không lỗi nhịp khi trở về đây với bao nỗi vui... buồn.
Kỉ niệm ngày xưa còn ghi mãi trong hồn.
Nhà hai đứa cách nhau một hàng rào hoa mua tím, những buổi chiều về ta hò hẹn bên nhau.
Em ước sau này sẽ trở thành cô giáo trẻ , về lại quê nhà dạy dỗ em thơ.
Còn tôi thì cứ mãi mộng mơ , ôm ấp một bóng hình để thương để nhớ.
Câu 2
Rồi ngày chia tay tôi lên thành phố , đôi mắt em buồn mà chẳng nói điều chi.
Tôi ước mơ sẽ là hoạ sĩ , vẽ những bức tranh tô điểm cho đời.
Cầm tay tôi em muốn nói thật nhiều.
Nói đi em sao còn bỡ ngỡ , hay cơn nắng chiều hiu hắt buổi tiễn đưa.
Anh sẽ về vun bón gốc hoa xưa , cho sắc hoa thêm tím màu chung thủy.
Dẫu xa nhau em đừng lo nghĩ , đừng cho giọt lệ buồn đọng ở bờ mi.
" Bức thư này tôi gởi đến em
Bằng chính con tim mà tôi muốn nói
Tôi chẳng nhớ chi những lời ước hẹn
Em hãy theo chồng mà chờ đợi mà chi
VĂN THIÊN TƯỜNG
Em ơi! Hãy quên...đi.
Chuyện đôi mình , như một giấc mơ hoa.
Em đừng nên luyến tiếc , đừng vướng bận chi tôi.
Tôi đã phụ lòng ai , và đã quên màu hoa tím ân tình.
Có vạn loài hoa , với muôn hương sắc lạ.
Làm sao tôi chờ đợi , một loài hoa dân dã quê mùa.
Vậy thì em hãy , hãy cố mà quên
Bao nhiêu lời ước hẹn ngày xưa
Hãy xem như là gió thổi qua rèm."
Vọng cổ
Câu 5
Hôm nay với đôi chân không lành lặn tôi lê bước về vùng kỉ niệm. Hoa tím ngày xưa đã không còn nữa vì lưỡi búa thời gian đã làm hoa tàn úa tự lâu... rồi.
Giọt nước mắt tôi rơi với bao nỗi bồi hồi.
Hỏi lại xóm làng tôi mới biết , em đã theo chồng về xứ khác xa xôi.
Em ra đi còn nhắn lại với tôi : " Nếu anh có trở về nơi kỉ niệm.
Hãy thay em thăm lại hàng rào hoa mua tím , để tìm chút dư hương trên từng cánh hoa tàn ".
Câu 6
Cuộc sống của tôi giờ đã là một phế nhân , với đôi nạng gỗ tôi lê bước về vùng kỉ niệm.
Tình yêu đầu đời với những lời ước hẹn , vẫn nguyên vẹn trong lòng dù nắng lửa bão giông.
Em theo chồng có hạnh phúc hay không , hay ôm ấp mãi một khung trời tuổi mộng.
Hoa mua tím đã úa màu nhung nhớ , và ước mơ xưa nay đã xa rồi.
Chiều nay tôi về nới hò hẹn cũ
Còn không em hoa mua tím ngày xưa
Bao nhiêu mơ ước đành tan vỡ
Mười năm lỗi câu thề em chớ bận lòng chi.