KHÓC KẺ MÙ LÒA
Đặng Thanh Huyền
Nói lối:
Vạn lý phong sương trên dặm đường mờ mịt tối
Tôi đi tìm trong vô vọng bóng người thương
Em bây giờ hưởng hạnh phúc giàu sang
Làm sao biết kẻ mù đui đang mang niềm hận tủi...
Vọng cổ:
Câu 01: Rồi mai đây trên dặm trường phong sương vạn lối. Tôi sẽ dừng chân khi hơi tàn sức yếu bóng tối bao quanh phủ kín... thân... gầy.
Gặp lại cố nhân em có chút đoạ đày.
Xưa ra đi mang niềm đau hận tủi, khóc cuộc đời sao lắm nỗi trái ngang.
Em theo chồng tình cũ vỡ tan, đôi mắt sáng ngời cũng mù loà từ đó.
Vậy mà bao năm dài nơi xứ lạ xa xôi, tôi vẫn mơ về em với mối tình chung thuỷ...
Câu 02: Lang thang trên nẻo đường xa- Tìm em nơi chốn phồn hoa rực hồng.
Kỷ niệm còn đây nhưng em đã theo chồng.
Bước lang thang giữa phố phường hoa lệ, đôi mắt mù loà rảo khắp tìm em.
Tim chết dần đau đớn lại càng thêm, có phải tình xưa chỉ là đêm mộng mị.
Dòng lệ này khóc cho tình chung thuỷ, đôi mắt mù lòa đâu chỉ bởi vì yêu...
Ngâm thơ:
Dừng chân quán trọ bên đường
Nghe đâu hơi ấm người thương sưởi lòng
Ai vui hạnh phúc bên chồng
Để tôi lầm lũi nỗi lòng tái tê...
Vọng cổ:
Câu 05: Mỏi bước bôn ba tôi dừng chân bên quán trọ. Có phải em nhìn tôi là kẻ ăn xin đầu đường xó chợ bố thí tiền dư ngậm ngùi xúc động nhưng đâu phải em ơi tôi chính là kẻ mù đui đã một lần tin tưởng kẻ tham sang phụ bạc chữ... chung... tình.
Tôi bỏ ra đi là chấp nhận cho mình.
Dẫu lang thang nơi đầu đường xó chợ, làm kẻ tật nguyền nhưng đâu bán rẻ tình chung.
Số kiếp an bài chưa xoá hết nhớ nhung, nên đêm từng đêm vẫn còn hoài mộng ước.
Ngày vu quy tôi không nhìn thấy được, nhưng biết hạnh phúc an vui của kẻ theo chồng...
Câu 06: Khóc nữa làm gì giờ thành vô nghĩa, sao xoá được tủi hờn cay đắng kẻ đơn côi.
Em đi rồi ngàn dặm xa xôi, tôi tập cho mình sống trong u buồn bóng tối.
Hãy mơ một lần mối tình xưa nông nổi, để trọn cuộc đời mình vĩnh biệt em ơi.
Mai này trên nẻo đường hạnh phúc, biết người xưa còn nhớ kẻ mù lòa.
Ngâm thơ:
Ngoài kia gió thổi lạnh lùng
Đâu bằng buốt nhói giữa lòng đơn côi
Em giờ đã quá xa xôi
Tôi tìm trong bóng tối đời quạnh hiu./.
Cần Thơ, ngày 22 tháng 3 năm 2004.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)