MỎ CÀY NAM YÊU THƯƠNG
Đặng Thanh Huyền
Lý Cái Mơn
Nữ: Từng chiều buông dòng sông ôm ấp
Xao xuyến bâng khuâng hương dừa ngát thơm tình em
Nam: Nước nhớ nhung người xa xứ tháng năm tìm về
Còn nơi đây một thời dấu yêu
Nữ: Sương ướt rơi lòng em
Bước ngập ngừng đón ai ngóng đợi ngày đêm.
Vọng Cổ
Nam: Dừa ơi có nghe chăng tiếng lòng anh thổn… thức. Sao cứ vô tâm hững hờ chiều buông mái tóc để nhớ thương em chín đỏ ánh… dương… tà.
Câu 1. Dòng nước khoan thai như dáng nhỏ quê nhà.
Nữ: Đây cù lao Minh bao đời phù sa bồi đắp,
Cho cây trái sai oằn trên đất Mỏ Cày Nam.
Nam: Nơi phương trời cũng có kẻ ngày đêm,
Vun vén mối tình thơ bằng nhớ thương sâu nặng.
Hàm Luông ơi có hiểu nỗi niềm sâu lắng,
Của kẻ dại khờ gửi trọn tình tha thiết.
Ngâm Dặm
Nữ: Anh đi biền biệt phương trời
Bao mùa phượng nở bên đời cô liêu
Nam: Trên sông ai hát dặt dìu
Cho anh thêm nhớ thương nhiều em ơi.
Câu 2. Nữ: Thuyền đã khơi xa tháng năm dài sương gió, có nhớ bến sông quê em gái nhỏ mong chờ.
Bên rặng dừa xanh ve ra rả gọi hè.
Nam: Anh bỗng nghe trong từng hơi thở,
Như dập dồn hối hả những mùa thi.
Nữ: Cánh phượng hồng kỉ niệm buổi chia ly,
Ai tặng ai để ép vào tim muôn thuở.
Áo trắng một thời khắc ghi ngàn nhung nhớ,
Nơi xứ dừa thề vẹn giữ tình chung.
Lý Con Sáo
Nữ: Mênh mông xa những rặng dừa quê hương
Như mối tình sắt son
Sông Cổ Chiên sóng vỗ dập dồn
Nơi trái tim của kẻ chung tình
Nam: Cây trái quê nhà ngàn xanh thắm tươi
Thơm tóc em ôi thiết tha mùi thương
Bến vẫn chờ ngày đêm ngóng trông
Thuyền khơi xa nay đã quay về thăm.
Vọng Cổ
Nữ: Ơi thương biết mấy những rặng dừa xanh rễ bám sâu vào lòng đất Mẹ. Mãi sừng sững hiên ngang dù nắng mưa giông bão như những đứa con anh dũng… kiên… cường.
Câu 5. Bao bọc, chở che cho mảnh đất anh hùng.
Nam: Vượt Hàm Luông anh về thăm cái nôi Đồng Khởi,
Nơi có những con người hồn hậu, kiên trung.
Quyết xả thân mình vì đất nước quê hương,
Định Thủy ơi ngọn lửa lòng dân sáng mãi.
Nữ: Con nước sông quê quặn lòng nghiêng dòng chảy,
Như còn lẫn pha dòng máu căm hờn.
Câu 6. Nam: Sau bao năm dài xa cách quê hương,
Nay anh trở về tắm hồn trong thương nhớ.
Nữ: Em thương ánh trăng soi mối tình chung thủy,
Trên chiếc cầu đôi lứa tựa kề vai.
Nam: Phù sa vơi đầy cho cây trái oằn sai,
Nhớ mãi nụ cười em sáng cả trời thơ mộng.
Nữ: Nay xóm làng đổi thay tràn đầy sức sống,
Trên mảnh đất Mỏ Cày Nam giàu đẹp thanh bình.
Nam: Hàng dừa soi bóng lung linh
Ngỡ như mái tóc người tình xõa buông
Nữ: Lững lờ sóng nước Hàm Luông
Nam - Nữ: Cho thuyền gặp bến yêu thương trọn đời./.
Long Xuyên, ngày 13 tháng 4 năm 2015.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)