NGỌT NGÀO ÂM ĐIỆU QUÊ HƯƠNG
Lâm Hữu Tặng
Lối :
Em ơi! Hãy hát lên đi bài ca xứ sở
Âm điệu ngọt ngào qua câu hát quê hương
Xa cách quê nhà mới thấy nhớ thấy thương
Nghe câu vọng cổ chạnh lòng người xa xứ.
Vọng cổ :
Câu 1
Có phải không em đó là tiếng gọi của quê hương hòa cùng ngũ cung bỗng trầm khoan nhặt, hay tiếng lòng của người xa xứ ấp ủ trong tim nỗi nhớ niềm thương về một góc quê… nhà
Dào dạt lời ca hòa lẫn những điệu hò.
Anh nắn nót đường tơ em cất cao giọng hát, bài hát ân tình đã ghi khắc tim anh.
Anh lại thèm nghe điệu Lý chim xanh, hòa khúc Chiêu Quân dưới sương lạnh đêm buồn.
Lòng bỗng bồn chồn khi hát khúc Nam Xuân, không biết bao giờ mới trở về nơi đất tổ.
Lý Cái Mơn:
Từng cung thương
Hòa trong tiếng hát
Ghi khắc trong tim
Quê nhà với bao người thân
Có con đê và ruộng lúa chín thơm đợi mùa
Lòng bâng khuâng thương nhớ về quê hương
Nơi có bao người thương
Có tiếng đàn cùng âm nhạc cải lương
Câu 2
Ôi! Bài Dạ cổ hoài lang mang dáng hình xứ sở, dù ở đâu lòng vẫn in sâu câu hát năm nào.
Từng tiếng nhạc lời ca đã thấm sâu vào tận đáy tâm hồn.
Điệu lý Cái Mơn đưa anh về quê mẹ, trái ngọt cây lành trĩu quả xum xuê.
Anh nâng phím đàn dìu dặt cung tơ, em hát khúc tương tư gởi về nơi đất mẹ.
Cách trở núi sông với nỗi lòng se thắt, nước mắt tuôn trào qua câu hát quê hương.
Trăng Thu Dạ Khúc:
Tiếng tơ khoan nhặt nghe hồn đê mê sao tái tê
Khi anh xuống xề
Hòa lẫn cung hò
Xong bài Xuân Nữ cho đến Trăng Thu
Bản Tương tư ngự khóc nàng Chiêu Quân nơi ải xa.
Vọng cổ :
Câu 5
Dẫu năm tháng đi qua nhưng âm điệu cải lương vẫn hằn sâu trong lòng người xa xứ. Vẫn mãi là khúc ca muôn vàn cung bậc vì cổ nhạc Việt Nam phong phú vô…cùng.
Hát nữa đi em điệu lý Tương phùng.
Anh sẽ cùng em hát lên bản nhạc lòng năm cũ, qua lớp dựng Văn Thiên Tường trong “Đêm lạnh chùa hoang”.
Trăng nước mơ màng anh thấy mình là một Trương Chi, em là Mỵ Nương giữa lầu son rực rỡ.
Tiếng sao Trương Chi có làm nao lòng người nơi điện ngọc, và nỗi niềm riêng mang nặng trong lòng.