NỬA MẢNH KHĂN RẰN
Lâm Hữu Tặng
Lối:
Nữ: Mình gặp nhau giữa chiến trận miền đông,
Khi tóc xanh còn xanh màu ước vọng. Anh bảo cùng em một ngày không xa lắm,
Nam: Mình sẽ cùng về thăm đất Thoại Sơn.
Vọng cổ:
1/. Nữ: Khói lửa chiến tranh đêm ngày vây phủ, để hai tiếng Thoại Sơn em còn ấp ủ mong một chuyến về thăm cho trọn ân … tình. Quê hương anh, nơi đã khắc sâu bao huyền thoại tuyệt vời.
Nam: Nhớ ơn người đã dày công khai phá, dòng kênh nối liền từ rạch Ba Bần đến tận Kiên Giang. Cho con đường trên sóng nước được khai thông, cuộc sống đổi thay người người được ấm lòng.
Nữ: Anh kể thật nhiều và hứa sẽ đưa em, về với Thoại Sơn khi quê hương không còn chinh chiến./
2/. Nam: Kỉ niệm tình yêu qua tháng ngày kề cận, qua những đêm trăng rằm mình kể chuyện nhau nghe,
Nữ: Chuyện quê nhà, chuyện của quê anh, để em thấy quý yêu nơi em chưa từng đến.
Nam: Rồi có lệnh hành quân anh ra đi vội vã, chưa kịp trao nhau tiếng hẹn câu ... hò… Chiếc khăn rằn chia đôi mình giữ cho nhau mong đợi buổi tương phùng.
Nữ: Để đêm đêm giữa chiến trường đạn lửa em ôm ấp mảnh khăn rằn như ôm ấp một tình yêu.
Nam: Anh từng đêm thao thức nhớ về em, nhớ đôi má lúm đồng tiền mỗi khi em nhìn anh bẽn lẽn. Ngày tương hội còn trong niềm mong ước, mà nỗi mong chờ canh cánh giữa rừng sâu./
Lối:
Nữ: Khi hết chiến tranh, em vội vã tìm anh,
Nửa mảnh khăn rằn tìm nửa mảnh khăn còn lại. Nam: Nhưng anh ngã xuống giữa vòng đạn lửa,
Nửa mảnh khăn thấm máu hồng nằm lại giữa hoàng hôn.
Nặng tình xưa:
Nữ: Em nghe nghèn nghẹn tim mình nhói đau,
Bao nhiêu kỉ niệm tháng ngày bên nhau, Giờ đây em gói trọn trong lòng, Tình ta sao vội đôi đường, Nam: Thoại Sơn mãi luôn chờ đợi,
Ngày thanh bình ta dắt tay nhau,
Nữ: Ngày mình bên nhau chỉ còn trong giấc mộng,
Bởi anh đã say nồng trong giấc ngủ ngàn thu.
Vọng cổ:
5/. Nam:
Em ơi! Câu chuyện ngày xưa anh kể em nghe về vùng đất quê anh nay đành dang dở. Giờ chỉ mình em thao thức về một miền quê dù chưa đến bao … giờ.
Nữ: Thoại Sơn yêu thương từ lâu em đã thầm gọi quê chồng.
Nay anh không còn em về nơi ấy, với nửa mảnh khăn rằng và một trái tim yêu. Để em được ngắm dòng Thoại Hà xuôi chảy, được nhìn núi Sập uy nghi mà anh đã kể em nghe. An Giang ơi, nay tôi đã đến, bỡ ngỡ bước chân trong gió ban chiều/.
6/. Nam:
Em ơi! Thế là em đã đến Thoại Sơn, nơi em đã biết từ lâu qua những câu chuyện kể. Anh chỉ buồn khi không được nắm tay em đi khắp vùng quê mẹ, để em hiểu những ân tình sâu nặng ở nơi đây. Mỗi tấc đất, dòng kênh đều mang ơn người đi trước đã cho dân làng cuộc sống ấm no.
Nữ: Em về đây nửa lạ nửa quen, mang theo nửa mảnh khăn rằn với nhiều tâm sự.
Xin gởi lại quê anh tình em trong đó, Thoại Sơn ơi, chan chứa biết bao tình.
Nam: Nửa mảnh khăn rằn anh để lại chiến trường xa, không mang về cho em trong ngày tương hội.
Nữ: Dù khăn kia chỉ còn một nửa, nhưng tim này vẫn trọn lòng chung thủy một tình yêu./
04 - 07 - 2012