PHONG ĐIỀN ƠI
Đặng Thanh Huyền
Nói Lối:
Ngày trở về thăm dòng sông nhỏ tuổi thơ
Nghe sóng vỗ miên man ngỡ lời ru của mẹ
Nơi quê nhà ai đứng đợi những mùa mưa
Cho thêm ướt nỗi nhớ trong lòng người xa xứ…
Vọng cổ:
Câu 01: Phong Điền ơi dòng nước Xà No ngọt ngào chứa chan như dòng sữa mẹ. Sóng vỗ miên man tựa lời ru êm ả trong ký thức tuổi thơ đang hiển hiện… quay… về.
Mảnh đất yêu thương sâu nặng ơn tình.
Ngày rời quê gói hành trang là nỗi niềm lưu luyến, nước mắt ngậm ngùi trong giây phút chia xa.
Trên chiếc xuồng ba lá mẹ chở qua sông, giọt lệ con rơi hòa lẫn dòng chảy quê nhà.
Mẹ luôn chờ ngống đợi đứa con xa, thêm bạc mái đầu xương mòn gối mỏi…
Câu 02: Hôm nay về đứng bên dòng sông nhỏ, mà xưa mẹ chở con trong gió lạnh sương chiều.
Giọt lệ trôi đi theo nỗi nhớ cồn cào.
Để tim mưa đầm đìa nơi viễn xứ, mong mỏi thương chờ ngày sum họp đoàn viên.
Nơi quê nhà mẹ đứng đợi những mùa mưa, mắt khô khan lòng cõi cằn vì thương nhớ.
Con ra đi còn mang nhiều nặng nợ, danh phận chưa tròn hiếu thảo dở dang...
Nói lối:
Nước Xà No vẫn mênh mông dòng chảy
Mẹ còn ngồi bên bến đợi chờ con
Phong Điền ơi muôn nỗi nhớ trong tim
Biết gửi về đâu cho vơi niềm đau ray rứt…
Vọng cổ:
Câu 05: Đêm đã về khuya sao mẹ vẫn còn thao thức. Cho mùa mưa cũng động lòng thương xót rơi rớt giọt nhớ thương thắm đẫm... tim… lòng.
Mẹ vá nữa làm chi chiếc áo cũ bạc màu.
Chắc mẹ muốn vuốt ve đường kim sợi chỉ, sót lại hơi ấm ngọt ngào của đứa con xa.
Mấy năm trời nơi xứ lạ bôn ba, con dành dụm mua cho mẹ hiền tấm chăn chiếc áo.
Nhưng mẹ mong là niềm thương nỗi nhớ, đất khách phương xa con lặng lẽ mang về…
Câu 06: Xuồng ba lá thuở nào chở nặng tuổi thơ, cũng reo vui mừng thầm ngày con trở lại.
Đã bao mùa mưa mẹ ngồi đây ngống đợi, cho bến sông chờ cũng mấy bận mòn trông.
Xin cúi đầu tạ lỗi quê hương, với mẹ hiền và dòng sông bến nước.
Mùa mưa về mẹ thôi khô dòng nước mắt, không ướt đẫm trái tim nhung nhớ đêm trường.
Ta đã về tắm lại tuổi ấu thơ, xin nước Xà No hãy rửa trôi những tháng ngày xa xứ.
Để con được nghe lại lời ru của mẹ, ngủ giấc ngủ êm đềm yên ả giữa quê hương./.
Long Xuyên, ngày 27 tháng 11 năm 2014.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyền là một tác giả nổi bật trong lĩnh vực nghệ thuật vọng cổ, với hơn 200 tác phẩm đóng góp vào kho tàng cải lương Nam Bộ. Anh không chỉ sáng tác để bảo tồn mà còn phát triển các giá trị văn hóa truyền thống, tạo nên những dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả yêu nghệ thuật.
Từ nhỏ, Đặng Thanh Huyền đã được nuôi dưỡng trong môi trường đậm chất văn hóa dân tộc, nơi cải lương là nguồn cảm hứng lớn. Nhưng chính trong thời gian học Đại học Luật Cần Thơ vào năm 2002, niềm đam mê này mới thực sự bùng cháy khi anh tình cờ được nghe những câu vọng cổ đầu tiên từ một người bạn. Từ đó, anh bắt đầu hành trình tự học sáng tác và dần khẳng định tài năng của mình.
Hiện tại, Đặng Thanh Huyền đảm nhận vị trí Kiểm sát viên tại Viện Kiểm sát Quân sự Khu vực 92 thuộc Quân khu 9 với quân hàm Đại úy. Mặc dù công việc trong quân đội rất bận rộn, anh vẫn luôn dành trọn đam mê và tâm huyết để sáng tác nghệ thuật. Đối với anh, cải lương không chỉ là niềm yêu thích mà còn là trách nhiệm với văn hóa dân tộc, nơi anh gửi gắm tình yêu quê hương, đất nước và con người qua từng lời ca tiếng hát.
Các sáng tác của anh được biết đến với chiều sâu nhân văn, truyền tải những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống đời thường và những giá trị văn hóa truyền thống. Nhiều tác phẩm của anh đã được ghi âm, phát sóng trên các đài truyền hình và phát thanh, đưa lời ca ngọt ngào của nghệ thuật vọng cổ đến với công chúng.
Với hơn 200 tác phẩm cùng sự cống hiến không ngừng nghỉ, Đặng Thanh Huyền đã gặt hái nhiều giải thưởng uy tín và trở thành một biểu tượng của sự nỗ lực trong việc giữ gìn và phát huy nghệ thuật cải lương Nam Bộ. Anh hy vọng sẽ tiếp tục sáng tác những tác phẩm chất lượng, góp phần làm cho nghệ thuật này mãi trường tồn và phát triển theo thời gian.
---