TÂM TÌNH NGƯỜI NHẠC SĨ
Lâm Hữu Tặng
Nói lối
Tôi là nhạc sĩ giữa nhân gian
Dạo tiếng tơ rung tiếng tơ lòng
Em là nghệ sĩ buông tiếng hát
Dâng tặng cho đời muôn khúc ca
Vọng cổ
Câu 1
Lòng vẫn mộng mơ như đắm như say mỗi khi em cất cao giọng hát , tôi nắn nót tiếng tơ cho em đừng sai nhịp và len lén nhìn em trong xiêm y lộng lẫy muôn.. màu.
Đôi mắt Mỵ Châu rưng rưng ngấn lệ thương sầu.
Tôi bỗng bàng hoàng thương cho người bạc số , sao phụ vương đành lòng giết chết Mỵ Châu.
Tôi hạn cho chàng Trọng Thuỷ vong ân , để người yêu gánh lấy nỗi oan tình.
Từng tiếng đàn tôi đã khảy lên , điệu Trăng Thu qua bài Xuân Nữ.
Câu 2
Hò xự xang xê cung thuơng cung oán , em là Bảo Xuyên đi chinh phạt nước người.
Tôi vẫn thương em qua lời ca và nét đẹp rạng ngời.
Bao nỗi yêu thương với Sương Chiều êm thắm , bản Văn Thiên Tường trong giây phút chia tạy
Tôi lại muốn mình trở thành một Lĩnh Sơn , để đợc đưa em về vùng biên ải.
Nấm mộ của em giữa hai miền đất nước , Mông Cổ quê nhà cùng sông núi Trung Nguyên.
Nói lối
Bao vai tuồng em đã đi qua
Tôi nắn nót đường tơ lời em ca cao vút
Tình nhạc sĩ gởi qua từng phím nhạc
Khúc nhạc lòng sẽ vang mãi trong tim
Vọng cổ
Câu 5
Tỉnh giấc mơ hoa mà tôi vẫn còn say cứ ngỡ em là của tôi mãi mãi. Một chuyến xe hoa em về nơi xa ấy để tiếng đàn tôi như lạnh lẽo ơ..thờ.
Còn đâu nữa em ơi những điệu lý thương chờ.
Tiếng tơ như không còn ngân nữa , vì tiếng hát ngày nào đã theo gió bay xa.
Đàn làm chi khi lạc phím chùng dây , Mỵ Châu hết vai tuồng trở về nơi thực tại.
Hồ Bảo Xuyên chỉ là vai diễn , sao tôi vẫn đắm say mơ mộng giữa cuộc đời.
Câu 6.
Ôi! Tâm tình anh nhạc sĩ lang thang , tương tư nghệ sĩ cho sầu đau chất nặng.Tiếng đàn buồn sẽ im lìm vắng bặt , vì tiếng hát đã không còn như những ngày xưa.
Đêm vẫn còn đây hồn sao nghe lạnh giá, người nhạc sĩ buồn ôm khối tương tư.
Như chàng Trương Chi với tình yêu dào dạt , ôm mối tình si trên sóng nước đa tình.
Gió vẫn lạnh lùng nghe như có tiếng ai
Có phải tiếng hát năm xưa với cung sầu ai oán
Người nhạc sĩ ra đi về miền xa ấy
Vắng lặng tiếng đàn ôm ấp mối tình si.