TÌNH ĐẤT U MINH
Đặng Hoàng
LỐI
Nam:
Tôi về đây thăm lại bến đò ngang
Trường tan mỗi bận tôi sang sông này
Những chiều nước lớn... dòng xoay
Cơn mưa về lạnh, chạnh lòng nhớ thương.
LÝ ĐẤT GIỒNG
Nữ :
Nghe gió về mà lòng xôn xao
Mong ngóng chờ người ngoài xa nao
Ánh trăng chiếu sáng miền quê
Người đi từ bao thu ấy
Đến nay là chưa thấy về
Mong chờ thương nhớ chờ mong
Nói dặm
Nam: ....Bé...Quỳnh....., giọng Bé Quỳnh......qua đón anh Bé Quỳnh ơi.......Anh về nè.....)
(Nữ : Ah ......Anh hai......, chờ em chút.........)
Nam :
Bởi anh thương mãi chữ đồng
Dòng sông xưa anh vẫn nhớ
Mẹ hiền xa lòng nhớ mong
Tang tình tang tính tính tang
Tang tinh ….tang tính ………tính tang….
VỌNG CỔ
Nữ: Đò vừa cập bến, cô gái bước vội lên mé bờ mừng anh về.
Anh Hai mới về..., vậy mà ....bao năm rồi anh không chịu về quê ....đã vậy mà còn nói là " Dù anh đi xa nhưng lòng vẫn nhớ"...Anh có biết không !. Má vẫn trông anh từng chiều từng sáng....
..dù đứa con xa còn biền biệt chẳng .....quay...
1/...về(16)...
Tâm sự từng đêm cứ chồng chất não nề(20).
Từ dạo anh đi... Má nhớ anh đêm nào cũng ra vào bến nước... có bóng con đò một thuở rước đưa anh(24) (-).
Má nói " Nhớ hồi nhỏ... thằng Hai... lúc nào cũng lẻo đẻo theo chân má, tan học về là phụ má đưa khách sang sông"(28).
Kênh Xáng Lớn quê mình chiều nước đỏ mênh mong, anh mới tuổi mười hai mà dạng dĩ giống ba.. và.. có hiếu(32)….
Nam :
Dữ ác hong.,anh mới vừa về tới mà em cứ tía lia cái miệng hà..bộ ..định hỏng đưa anh qua sông về thăm nhà, thăm má hả...(4)
Anh mới xa quê mà thắm thoát đã 10 năm, mọi vật xung quanh đã có nhiều thay đổi.
Nhưng riêng chỉ có bến đò này(8) ngày mấy lượt đưa khách sang sông, nước ở thượng nguồn vẫn chảy xuôi đỏ ngầu mặt sông mùa nước lợ(12).
2. Bé Quỳnh của năm xưa bây giờ đã lớn biết phụ má ra bến sông đưa khách sang đò(16).
Bao năm qua lòng anh vẫn luôn nhớ những câu hò (20)
Nữ :
Hò...ơ... rừng U Minh có nhiều củi lục
Gái U Minh vừa hiền thục, vừa xinh
Đó với đây như bóng với hình(24)
Nếu đó mà ưng thuận
Hò... ơ... nếu đó mà ưng thuận, đây xin trình với song thân(28).
Nam :
Những câu hò xưa má dạy anh thuở đưa đò phụ má, Mộc mạc chân thành mà xao xuyến lòng ai (32)...
NÓI DẶM:
Nữ :
Đi xa quê lâu rồi đó mà cũng còn nhớ quê mình dữ he...Rồi anh tính chừng nào cưới vợ hong lẽ ở vậy hoài sao?
Má ở nhà cứ nhắc hoài đó nhe..
Nam :
Ờ ..thì lần này về cưới vợ rồi ở nhà luôn với em với Má nè
Nữ :
Thiệt hong đó hay là anh xí gạt em....thôi anh xuống đò em đưa về nhà má đợi, Má đang chuẩn bị bửa cơm tối chờ anh đó..
(Hai Anh Em xuống đò qua sông, Em gai hò trêu anh hai..)
Hò Nam Bộ
Hò...ơ....Bước cẳng xuống đò, đò khua rổn rổn
Đò qua Nhựt Bổn lấy nước Châu Thành
Anh thích ai phải nói cho rành
Để cho Má tính Hò......ơ...
Để cho Má tính đở nhọc nhằn thân anh
SƯƠNG CHIỀU (Quảng, 13 câu dứt ngoại)
Nam :
Í trời đất ơi.......
1. Đúng (là) - Anh đã chịu thua (em)
2. Cái con nhỏ (này) thiệt là hết chổ nói(-)
3. Em đã thích đã chịu ai (đâu).Nói cho anh tường Thúy Hồng hay là Quỳnh (Hoa)
4. (-)- (-)
Nữ :
5. Má hồng da (nâu) khuôn trăng rạng ngời nét (xuân)
6. Ấy là chị Quỳnh (Hoa) đến nay vẫn chờ đợi (anh)
7. Như là (chờ) trông…(--)..
8. …Lang (quân)…đi chiến tranh nơi xa xôi chiến (tuyến) - ( - )
Nam :
9. Trời đất...cái con nhỏ (này)
10. Thật khéo đặt (điều) trêu anh (-).
Nữ :
11. Nhưng…mà Lòng em (mong), anh sớm quay (về)
12. Bên Má bên em sớt (chia)…gian khó ( - )
13. U Minh đất mẹ thiêng (liêng) nhớ nhe anh đừng đổi dời rồi (quên)
VỌNG CỔ:
Nam :
Thì giờ đây Anh đã về trên bến đợi cho Má thôi ngóng trông và em dại khỏi mong ……
5/…chờ(16)…..
Cho đò hết cô đơn trong đêm lạnh sương mờ(20).
Quê hương ơi tôi đã về đây trong nỗi nhớ mùa lấy mật đang chờ trên đất mẹ U Minh(-).
Hoa tràm nở đưa hương thoảng xa xa gió say men tình quyện vào cây cỏ(28).
Dù cho phố thị xa hoa đèn màu rực rở anh cũng nguyện về đây làm rể đất quê mình(32).
LÝ NĂM CĂN
Nữ :
Về đây Đất Vĩnh người ơi
Rừng xanh, xanh thắm U Minh
Vang tiếng Thứ Bảy Kiên Giang
Đẹp thay ánh trăng Minh Thuận
Nam :
Dòng sông Kênh Xáng người ơi
Lòng sao, say đắm tình
Thương đất nước mình
Ta đưa bước chân về.
Về vọng cổ
Nữ :
6/ Anh ơi, quê hương mình nay đã đổi thay đường mới khang trang đâu đâu cũng đẹp(16)
Sông Cái Lớn bây giờ đã có cầu bự bắt qua nối liền hai bờ yêu thương Tắc Cậu(20).
Cũng như yêu thương anh mang về vun đắp cho Má khỏi ngóng trông người yêu nhỏ thôi mong chờ(24)
Quê mình đẹp lắm anh ơi !
Tình yêu, tình đất tình người thủy chung(28).
Nam :
Nhắn ai xa xứ chưa về
Đừng quên đất mẹ..... tháng ngày nhớ mong(32).