BẾN SÔNG CHỜ
Ý Thơ : Thương Hoài Ngàn Năm
Vọng cổ :Đặng Hoàng
Nói chậm : nhạc dạo du dương
Từ dạo anh đi khuất bóng chiều........, Mây vẫn điều hiu trên bến đợi..
Trăng chờ soi bóng......lòng em đau...
Lý Mỹ Trà
Nam
Cố nhân ơi ! nhớ mong nhau mà đau tấc lòng.
Nữ
Chờ trông ai, mặn môi cay khóe mắt rưng rưng.
Gió đông đừng , se thắc từng đoạn hồn đau khổ
Nam
Mảnh tim khô vụn nát, nhói đau bỏng rát
Nữ
Nhưng vẫn chờ .......mong ngày .....gần.... nhau....
Vọng cổ:
Nam
Bến đợi vẫn còn đây nhưng mặt sông dường như đã cạn nguồn từ bao thu trước….
Cho đò nhỏ chênh vênh cô đơn buồn tuyệt vọng, con nước mãi về khơi nên để bến…..mong…
1/…chờ…..
Nữ
Em biết về đâu khi chỉ mênh mông là đất và trời(20).
Trên bãi cạn mùa đông em ngóng đợi ước một ngày con nước chảy về sông(24).
Nam
Gió ba lồng thổi giữa mênh mông đẩy con trăng khuyết cao lên vời vợi(28).
Nhưng trăng sẽ tròn soi lên bến đợi mà người cũ xa hoài biệt mờ nhân ảnh(32).
Nữ
Nước giờ ra giữa trùng khơi
Đò em mắc cạn bên đời quạnh hiu (8).
Sông chiều đông vắng cô liêu
Sầu nghiêng nỗi nhớ tiêu điều bến thương(12).
Vĩ trăng thu
Nam
Sầu đông sương xám giăng mờ
Người xưa giờ nơi vạn dặm
Đò ơi ! năm tháng thương chờ
Nước giờ nói lời xa biệt
Quên thề hẹn ước trao nhau
Nên đành vắng bặt tăm hao !
Ra vọng cổ sl
Nữ
2/ Em không trách anh quên lời thệ ước, cũng không dám sánh mình như bến đợi người xa(24)sl.
Em là phận đò giữa cuộc phong ba chờ con nước lớn cho thuyền tình kết hoa(28).
Nước giờ về biển bao la
Đùa vui với ánh trăng ngà còn đâu(32).
Ngâm
Nam
Anh vẫn đi về theo sóng xô.
Tơ duyên thôi lỡ...... khách thương hồ.
Sương tô nguyệt lạnh đừng mong đợi.
Bên bến trông chồng dạ nhớ nhung.
Nam ai (lớp mái 8 câu)
Nữ
Nhung nhớ .........
1/.....thôi...đành....ngăn dòng lệ_thắm môi mình
2/ Từ đây xa cách rồi_nước mãi giỡn cùng trăng
3/ Em ! đò nhỏ cô đơn_đợi anh như đá vọng phu
4/ Chênh vênh nơi bến sông chờ_mà nước mãi về khơi
Nam
5/ Nhớ hôm nào nước đẩy đò trôi_cuốn chiếc lá xanh rời cành
6/ Cột vào số kiếp phận đò_theo dòng đời uốn khúc quanh co
7/ Rồi đò nhỏ tả tơi_bão giông từ đó ngập tràn
8/ Vui với ánh trăng vàng_nước về với biển khơi.
Vọng cổ
Nữ
Từ dạo anh đi em mồ côi nuôi mộng tưởng đêm lấp lánh sương mơ em vẫn buồn thương đứng đợi .....anh...
5/....về....
Bởi em nào có hay anh đã phụ lời thề.
Tình đôi ta nay đã ươm mầm xanh biết, chiếc lá rời cành đã cột vào số phận đời em(24).
Con trẻ dạy khờ nào có tội tình chi đã vội không cha khi mới vừa rời bụng mẹ(28).
Em vẫn còn nghe đò trở mình đợi con nước lớn nhưng anh vẫn nơi đâu biền biệt không về(32).
Ngâm
Nam
Anh vẫn đi về theo giấc mơ
Tơ duyên nay lỡ bến sông chờ (4).
Trăng treo triền núi đời soi dọi
Anh lỗi hẹn rồi mộng vỡ đôi(8).
Ra vọng cổ
[b]Nam[/b]
6/ Cho dù anh có là người lỗi hẹn nhưng em hãy tin rằng anh vẫn mãi yêu em(12)?
Anh đã không tròn đạo với em nhưng tất cả chuyện của chúng mình là duyên là nợ(16)sl.
Nữ
Em vẫn mong cầu tình trăng nước đẹp mộng mơ, không tan vỡ chẳng chia lìa mộng ước(20).
Chiếc lá xanh đã mấy thu rơi trên dòng nước rồi một ngày kia cũng về cội về nguồn(24).
Nam
Lòng buồn thơ thẩn chiều đông
Nữ
Gởi cơn gió lạnh thơm nồng đến anh(28).
Nam
Hạnh Phúc lắm nhưng ta đành xa cách
Nữ
Xin anh hãy mỉm cười cho em thấy cuộc đời vui(32).
End. Nov, 19th 2015