ĐỜN GHI-TA XÓM TRỌ
Đặng Thanh Huyền
Nói Lối
Đêm giao thừa đờn ghi-ta ai dạo
Giọng ca buồn: “Con biết bây giờ mẹ chờ tin con,
khi thấy mai đào nở vàng bên nương...”
Lòng tôi chợt ngổn ngang
Khi mấy xuân rồi chưa về quê thăm mẹ.
Vọng Cổ
Giọng hát não nề của anh nghe chạnh lòng tê tái. Cho những bước chân đêm giao thừa nơi xóm trọ chẳng biết về đâu cho vơi nỗi nhớ... quê... nhà.
Câu 1. Đèn leo lét về khuya soi ánh mắt thẫn thờ.
Phải để sẻ chia với từng mảnh đời xa xứ,
Hay chua xót ngậm ngùi cho số kiếp long đong.
Tôi với anh cùng chung xóm trọ công nhân,
Suốt tháng quanh năm quen cuộc sống xa nhà.
Nên chuyến xe về là cả giấc mơ,
Dù biết mẹ chờ cũng đành nuốt lệ lòng xa xứ.
Câu 2. Tôi cũng như anh từ miền quê nghèo tứ xứ, tìm kế sinh nhai nơi đất khách quê người.
Có kẻ mười mấy năm chẳng thể quay về.
Để mẹ quê nhà tóc xanh đà điểm bạc,
Gối mỏi xương mòn vì ngóng đợi tin con.
Bởi nhiều gia đình còn muôn vạn nỗi lo toan,
Tiền trọ, tiền ăn, tiền học hành cho con, tiền sữa.
Nên chuyến về quê họ chỉ dụm dành một nửa:
Em với con về, anh sẽ đợi tết năm sau.
Nói Lối
Anh dạo đờn cho đêm giao thừa bớt lạnh
Để mọi người được gần lại nhau hơn.
***
Chắc quê nhà mẹ còn thức chờ con,
Đợi mỏi mòn đến cạn khô dòng nước mắt.
Vọng Cổ
Đờn ghi-ta đêm nay phải là người bạn hiền tri kỉ. Sao chợt nghe ấm êm ngọt lành trong từng hơi thở như được về bên mẹ để đón... giao... thừa.
Câu 5. Con vẫn biết mẹ đang ngóng đợi con về.
Nhưng mong mẹ đừng buồn trông nữa,
Cho thêm bạc mái đầu, trán hằn những nếp nhăn.
Con đón giao thừa với mấy anh chị công nhân,
Cùng hát ca “Xuân này con không về” buồn lắm.
Đất Sài Gòn biết bao người còn nơi xóm trọ,
Họ cũng đón xuân trên đất khách quê người.
Câu 6. Biết đến bao giờ mới hết trăn trở nhói đau,
Khi cứ phải đón giao thừa nơi xa xứ.
Người tranh thủ làm thêm mua quà tặng mẹ,
Kẻ thiếu bạc tiền không mua nổi chuyến về thăm.
Mẹ ơi con cũng người nơi xóm trọ công nhân,
Đồng cảm hơn với những mảnh đời lam lũ.
Đờn ghi-ta dạo lên giữa quê người xứ lạ,
Cho kẻ Bắc người Nam sum họp một nhà.
Não nề giọng hát lời ca
Bâng khuâng xóm trọ ghi-ta dạo buồn
Lệ lòng xa xứ trào tuôn
Giao thừa ai biết ai buồn hơn ai./.
___________________________________
Long Xuyên, ngày 10 tháng 11 năm 2014.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)