TƯƠNG TƯ
Lâm Hữu Tặng
Nói lối
Trăng nước mơ màng tiễn đưa ai
Sầu tư nâng chén rượu vơi đầy
Đêm buồn ôm mối tương tư ấy
Ghi đậm tim hồng bóng hình ai
Vọng cổ
Câu 1: Trăng nước mênh mang cho sầu đau chất nặng, ai ra đi để ai sầu ai nhớ cho lệ đẫm bờ mi cho én nhạn biệt đôi... đường.
Hẹn biển thề non sẽ đi hết đoạn đường.
Vậy mà giờ đây người đi xa mãi mãi, về một phương nào cho tôi thương nhớ chờ mong.
Trên nẻo đường đời có kẻ bơ vơ, ôm mối tương tư nghe đau nhói trong lòng.
Một kiếp má hồng đành phải lìa xa, xa cả tháng ngày ai đổi trao lời ân ái.
Câu 2: Cách trở núi sông nhưng lòng tôi vẫn nhớ, ôm mói tình si gom góp vào lòng.
Tôi sẽ lang thang cho trọn kiếp phiêu bồng.
Những lời thơ là những lời từ con tim rỉ máu, sẽ viết nên lời vương vấn yêu đương.
Mang nặng nỗi sầu đến trọn kiếp sẽ không phai, dẫu biết mai đây sẽ không ngày gặp lại.
Lòng mong mỏi một ngày tương hội, xa cách muôn trùng ôm ấp mối tình si.
Nói lối
Tôi vẫn đậm đà từng vần điệu lời thơ
Dào dạt con tim gởi về nơi em đó
Phương xa ấy có phút nào em chạnh nhớ
Một kẻ lụy tình đã thao thức vì em
Vọng cổ
Câu 5: Tôi muốn hỏi trời cao sao khiến xui chi cho lỡ làng duyên nợ, gặp nhau chi để rồi nhung nhớ ghi đậm trong tim hình bóng chẳng phai...mờ.
Tôi sẽ ra đi không nẻo đường về.
Để chôn lịm đi nỗi sầu đau nhói, xóa bỏ bóng hình mà tôi đã đeo mang.
Càng muốn quên thì càng nhớ càng thương, lòng chất nặng nguồn thơ càng lai láng.
Em hãy cho tôi một lần gặp gỡ, để nói tiếng yêu em dù nhận sự chối từ.
Câu 6: Thao thức canh trường tôi đếm những vì sao, đã mấy thu qua nguồn thơ không vơi cạn.
Có hẹn nhau đâu mà tôi chờ tôi đợi, khắc khoải nỗi sầu trông ngóng bóng hình ai.
Cuộc đời nhiều nỗi đắng cay, sầu tư chất nặng cho dài nhớ thương.
Đêm nằm vương vấn vấn vương, mà sao người lại chẳng thương cho rồi.
Ôi! Tình yêu sẽ mãi là một mối dây oan, nỗi tương tư là nỗi sầu không đoạn kết.
Tôi viết vần thơ người ơi có biết, trái tim này khắc đậm bóng hình ai.