VẤN VƯƠNG ĐẤT THỦ
Lâm Hữu Tặng
Nói lối
Nam: Đất Thủ quê em tự thuở nào
Cây lành trái ngọt gió lao xao
Hồn trai lãng tử mong ghé lại
Gặp người em gái thỏa ước mong.
Lý Mỹ Hưng
Nữ: Người ơi! Một lần ghé thăm nơi này
Giờ đây đã dựng xây công trình vút cao cao ngời
Bình minh vừa lên soi sáng
Phố phường sáng tươi
Anh có nghe không người ơi! tiếng chim lừng vang
Nam: Tiếng của công trường vấn vương lòng anh không nỡ
Để mai xa rồi bao ngày nhớ về Bình Dương (2 lần)
Vọng cổ
Câu 1
Nữ: Đất Thủ quê em vẫn sáng niềm tin từ ngàn xưa đi mở cõi. Nghe gió vọng vang lòng bồi hồi xao xuyến một thoáng bâng khuâng anh đến tận nơi...này.
Anh hãy nhìn xem từng con phố rạng ngời.
Khu công nghiệp dựng xây quê hương đổi mới, đất Thủ thay màu trên bước tiến lên.
Nam: Anh đã thấy rồi sâu thẳm trong tim, sáng mãi niềm tin dù gian khó chẳng sờn.
Xây dựng quê nhà đổi mới đi lên, anh đến một lần nghe đậm đà câu nhân nghĩa.
Câu 2
Nữ: Em sẽ đưa anh đến Thuận An Bến Cát, vùng đất Lái Thiêu với trái ngọt cây lành.
Một góc quê em chan chứa biết bao tình.
Múi sầu riêng có làm anh xúc động, về một mối tình trong huyền thoại ngày xưa.
Nam: Đất Thủ quê mình cây trái xum xuê, những nẻo đường quê bây giờ đổi mới.
Nữ: Em sẽ cùng anh đi giữa lòng phố thị, dưới những con đường tấp nập khách thập phương.
Nói lối
Nam: Ngày mai này anh sẽ ra đi
Xa Bình Dương xa người thương yêu dấu
Nữ: Dẫu có xa nhưng anh hãy nhớ
Có người em gái đợi chờ ai.
Vọng cổ
Câu 5
Nam: Trăng đã lên cao ta hãy đổi trao bao niềm tâm sự. Một sáng mai đây anh lên đường xa đất Thủ mang nỗi niềm riêng sâu đậm ân...tình.
Hình bóng người thương anh ghi mãi tim mình.
Đêm Dĩ An với vầng trăng sáng, tình vẫn nồng nàn câu son sắt thủy chung.
Nữ: Dẫu có đi đâu nhưng anh hãy nhớ, đất Thủ quê mình vẫn đợi chờ anh.
Nam: Lòng vẫn sắt đinh một lời thề hẹn, dù biển chách sông ngăn anh sẽ quay về.
Câu 6
Nữ: Đêm chưa tàn anh có thấy không anh, vầng trăng đêm nay thanh bình yên ả.
Tự ngàn xưa Bình Dương đất Thủ, trái ngọt cây lành đã nuôi sống người dân.
Năm tháng tảo tần xây dựng quê hương, đất Thủ Bình Dương khoác lên áo mới.
Nam: Anh đến quê em nghe lòng phơi phới, khi phải rời xa sẽ vương vấn trong lòng.
Bình Dương anh đến một lần, mà nghe ấm áp như gần đã lâu.
Nữ: Chia ly trong dạ chất sầu, Bình Dương đất đỏ dạt dào mến thương.