CÔNG CHA NGHĨA MẸ CAO DẦY
Đặng Thanh Huyền
Ngâm Thơ
“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”.
Vọng Cổ
Lời ru quen thuộc thuở ấu thơ là bài học đầu tiên về lòng hiếu thảo. Rồi năm tháng qua đi dù vẫn còn hoài trong tâm trí nhưng biết mấy ai luôn nghĩ đến đấng... sinh… thành.
Câu 1. Nghĩa mẹ công cha sâu nặng muôn trùng.
Cha là ngọn núi Thái Sơn lớn cao hùng vĩ,
Sừng sững giữa đất trời che chở đời con.
Mẹ là nước trong nguồn vô tận trào tuôn,
Nuôi lớn con bằng dòng sữa ngọt ngào.
Cha tay chai sần, mẹ vai gánh nặng bán bưng,
Gối mỏi xương mòn gian lao dầu dãi.
Câu 2. “Chim trời ai dễ đếm lông
Nuôi con ai dễ kể công tháng ngày”
Công ơn của mẹ cha chất ngất cao dầy.
Suốt cả cuộc đời nhọc nhằn lo toan vất vả,
Không quản ngại tảo tần đói khổ hy sinh.
Dưỡng nuôi con đâu chờ ngày được đáp đền phụng dưỡng,
Nước mắt tuôn dòng chảy ngược vào tim.
“Thương con khó nói nên lời
Mong con chẳng khổ như đời mẹ đây".
Ngâm Thơ
"Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha
Nước biển đông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha”.
Vọng Cổ
Tấm lòng mẹ cha hơn cả biển trời lai láng. Tựa ngọn núi hùng vĩ lớn cao, như con sông dài bất tận đã nuôi lớn đời con trong khổ nhọc... trăm… bề.
Câu 5. Công lao trời biển kia không kể hết bằng lời.
Mẹ đã cưu mang con mười ngày chín tháng,
Ba năm ẵm bồng chắt chiu từng dòng sữa dưỡng nuôi.
Cha là chỗ dựa tinh thần vật chất của con,
Biến vạn giọt mồ hôi thành ngọt ngào dòng sữa.
“Non xanh bao tuổi mà già
Bởi vì sương gió hóa ra bạc đầu”.
Ngâm
“Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương”.
Câu 6. Chỉ có vô bờ vô bến tình thương,
Mẹ mới vì con luôn kiên trì tỉ mỉ.
Nay con đã lớn khôn thành danh rực rỡ,
Mong được phụng dưỡng đáp đền ơn nghĩa nặng song thân.
Xin tặng mẹ hiền chiếc áo mới tấm chăn,
Cho thôi áo bạc vai sờn từng đêm lạnh giá.
Con nhận từ cha tháng năm dài vất vả,
Để thấu hiểu thiêng liêng cao cả một tấm lòng.
Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông
Đời con có được ấm nồng đầy vơi
“Mỗi đêm con thắp đèn trời
Cầu cho cha mẹ sống đời với con”.
Long Xuyên, ngày 23 tháng 10 năm 2014.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)