EM BỎ ĐI RỒI
Đặng Thanh Huyền
Nói Lối
Mưa dột mái hiên nhà không vách lá
Các con khờ đang đứng khóc nhìn ba
Hỏi má đâu sao không thấy về nhà
Nghe rưng rưng lệ lòng anh tuôn chảy.
Vọng Cổ
Thế là em đã bỏ ra đi không bao giờ trở lại. Bỏ mặc bốn đứa con thơ còn ngây ngô khờ dại, gọi tiếng ba ơi nghe nức nở... đau... lòng.
Câu 1. Thằng Bảo thì đang trong tháng tuổi ẵm bồng.
Còn con Trinh vừa tròn ba tuổi,
Biết má nó đi rồi nên khóc lóc đòi ba.
Con Thuận với thằng Hoà thì dõi mắt nhìn xa,
Dòng lệ rưng rưng nước mắt chan hoà.
Các con khờ ôm chặt lấy ba,
Hỏi má đâu giữa trời khuya lạnh giá.
Câu 2. Ôm các con thơ vào lòng tự hỏi, có phải em bỏ ra đi vì son phấn kim tiền?.
Hay bởi vì anh không xứng đáng làm chồng.
Rồi đây tháng năm dài đằng đẵng,
Anh phải một mình thân gà trống nuôi con.
Thằng Bảo khóc đòi dòng sữa ngọt ngon,
Còn con Trinh cứ gọi hoài: Má ơi má!
Con Thuận thằng Hoà giọt mưa rơi trên bờ mi lã chã,
Anh thêm chạnh lòng buốt nhói trong tim.
Ngâm Thơ
Giờ đây em bỏ đi rồi
Con thơ nheo nhóc khóc đòi tình thương
Đêm khuya giá lạnh canh trường
Nhìn con thơ dại gió sương ngập lòng.
Vọng Cổ
Anh biết tìm đâu ra dòng sữa ngọt ngào cho đứa con thơ mình đang đói. Đây chén nước cơm pha đường thay sữa, hãy uống đi con đừng khóc nữa để anh chị con có giấc ngủ... yên... bình.
Câu 5. Trong giấc ngủ ngon say con Thuận nó bất chợt giật mình.
Ba ơi, má con có về chưa vậy,
Con muốn má nằm kề hát mấy lời ru.
Anh nghẹn ngào không trả lời được với con,
Rồi vội ôm nó vào lòng sưởi ấm.
Hãy nín đi, ba thương các con nhiều lắm,
Đợi đến sáng mai chắc má sẽ quay về.
Câu 6. Nhìn thằng Hoà trong giấc ngủ ngon say,
Chắc trong lòng nó cũng đợi chờ ngày mai em trở lại.
Con Trinh thì tuổi còn non dại,
Chỉ biết khóc đòi gọi mãi má ơi.
Đôi tay này không một phút nghỉ ngơi,
Vì gia đình luôn hụt sau thiếu trước.
Và lo cho các con thơ mới tuổi đầu ăn học,
Để chúng khỏi bơ vơ lạc lõng giữa dòng đời.
Con thơ còn quá dại khờ
Sao em lại nỡ hững hờ bỏ đi
Buồn nào hơn cảnh biệt ly
Mưa rơi đẫm ướt thầm thì trong tim ./.
Vũng Liêm, ngày 30 tháng 9 năm 2002.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyền là một tác giả nổi bật trong lĩnh vực nghệ thuật vọng cổ, với hơn 200 tác phẩm đóng góp vào kho tàng cải lương Nam Bộ. Anh không chỉ sáng tác để bảo tồn mà còn phát triển các giá trị văn hóa truyền thống, tạo nên những dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả yêu nghệ thuật.
Từ nhỏ, Đặng Thanh Huyền đã được nuôi dưỡng trong môi trường đậm chất văn hóa dân tộc, nơi cải lương là nguồn cảm hứng lớn. Nhưng chính trong thời gian học Đại học Luật Cần Thơ vào năm 2002, niềm đam mê này mới thực sự bùng cháy khi anh tình cờ được nghe những câu vọng cổ đầu tiên từ một người bạn. Từ đó, anh bắt đầu hành trình tự học sáng tác và dần khẳng định tài năng của mình.
Hiện tại, Đặng Thanh Huyền đảm nhận vị trí Kiểm sát viên tại Viện Kiểm sát Quân sự Khu vực 92 thuộc Quân khu 9 với quân hàm Đại úy. Mặc dù công việc trong quân đội rất bận rộn, anh vẫn luôn dành trọn đam mê và tâm huyết để sáng tác nghệ thuật. Đối với anh, cải lương không chỉ là niềm yêu thích mà còn là trách nhiệm với văn hóa dân tộc, nơi anh gửi gắm tình yêu quê hương, đất nước và con người qua từng lời ca tiếng hát.
Các sáng tác của anh được biết đến với chiều sâu nhân văn, truyền tải những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống đời thường và những giá trị văn hóa truyền thống. Nhiều tác phẩm của anh đã được ghi âm, phát sóng trên các đài truyền hình và phát thanh, đưa lời ca ngọt ngào của nghệ thuật vọng cổ đến với công chúng.
Với hơn 200 tác phẩm cùng sự cống hiến không ngừng nghỉ, Đặng Thanh Huyền đã gặt hái nhiều giải thưởng uy tín và trở thành một biểu tượng của sự nỗ lực trong việc giữ gìn và phát huy nghệ thuật cải lương Nam Bộ. Anh hy vọng sẽ tiếp tục sáng tác những tác phẩm chất lượng, góp phần làm cho nghệ thuật này mãi trường tồn và phát triển theo thời gian.
---