MÙA THƯƠNG NHỚ
Đặng Thanh Huyền
* Trình bày: Nghệ sỹ Hồng Phúc
Ngâm Thơ
Xạc xào từng chiếc lá rơi
Chạm va lay động bên đời tình thâm
Bụi thời gian phủ bao năm
Trên mồ của mẹ… lặng thầm xót xa.
Nam Ai
Mẹ ơi! con chợt nhớ lại ngày… xưa (--)
Những đêm mưa (+) mẹ ngồi đợi con về
Nơi mái tranh nghèo lạnh lẽo miền quê (--)
Muôn nỗi âu lo oằn nặng tim lòng (+)
Bếp than hồng cũng lo lắng chờ trông
Con chưa về mắt mòn mỏi xa xăm
Mưa ướt tuôn thấm lạnh mái đầu (--)
Mẹ vội vã bước tìm con (+)
Đường quê trợt trơn lầy lội lấm phèn
Thân gầy guộc (+) khắp xóm dưới làng trên
Con thỏa sức vui cười (--)
Cùng bè bạn (+) lãng quên (+)
Giấc ngủ đêm xưa con chợt nhìn thấy mẹ
Thấm ướt khăn (+) đắp lên trán con mình
Vạn tình thâm tuôn tràn ngập trong lòng
Ơn sâu nặng suốt đời khắc ghi (+).
Vọng Cổ
Tháng sáu về trả cho con cả một khung trời nỗi nhớ. Nơi mảnh đất thiêng liêng có người mẹ hiền luôn ngày đêm che chở và dưỡng nuôi con bằng tình yêu thương vô bến… vô… bờ.
Câu 1. Con vội thắp nén hương sưởi ấm vạn mong chờ.
Nhìn hoa trắng lung linh bên mộ phần của mẹ,
Nghe dòng lệ tuôn tràn thấm ướt bụi thời gian.
Lũ ve sầu như đồng cảm thở than,
Kêu ảo não tư bề khắp miền quê Hưng Lợi.
Ánh dương tà vời vợi mắt đỏ hoe,
Nhớ thương ai mà nhuộm hè khắc khoải.
Thơ
Hôm nay giỗ mẹ con về
Muôn dòng tâm sự não nề vương mang
Thâm tình sâu nặng chứa chan
Suối nguồn ngọt mát thấm tràn hồn tim.
Câu 2. Nhớ ngày hạ năm xưa giữa mùa hoa phượng đỏ, từng cánh nhỏ mỏng manh mưa gió dập tơi bời.
Ai thương trẻ mồ côi khi mẹ đã qua đời.
Bên mái hiên xưa bếp than hồng đơn lạnh,
Trái tim con khờ một khoảng trống mênh mông.
Thèm tô canh rau muống thuở nào mẹ hái ở ven sông,
Có vị ngọt ngon chứa chan tình mẫu tử.
Ray rứt khôn nguôi nghĩa “Cù lao chín chữ”,
Lòng thảo hiếu con khờ nay biết gửi về đâu.
Mạnh Lệ Quân
Ôi thương mẹ,
Đêm dài con sầu hiu quạnh
Nơi xứ xa gió mưa lạnh
Giận lòng không về bên cạnh
Quê nhà bao ngày mẹ đợi
Mãi chờ ngóng trông mỏi mòn
Hoài tim con tháng ngày muộn phiền
Con ước mong…
Bên mẹ như ngày xa xưa
Ân cần chuộng chiều yêu thương
Mẹ ơi có về với con
Nhưng rồi nỗi buồn nặng mang
Lá rơi chạm vào đáy tim
Lẻ loi cô quạnh… đơn độc
Dường như mẹ về chứng tri
Với con bên mộ… khóc nghẹn
Tình xưa chợt về phút giây
Sầu giăng ngập nỗi lòng riêng mang.
Vọng Cổ
Mùa thương nhớ, nhớ thương lại thổn thức bâng khuâng đong đưa ngàn cánh phượng. Mẹ ơi có nghe chăng từng lời con nấc nghẹn giữa chiều hạ quê hương quyện tiếng… ve… sầu.
Câu 5. Ôi nhớ diết da thân cò trắng dãi dầu.
Một nắng hai sương đêm ngày tần tảo,
Áo bạc vai sờn lòng nhân hậu bao dung.
Trên suốt đường đời con luôn có mẹ đỡ nâng,
Bằng êm ả lời ru dịu dàng trong giấc mộng.
Trời Sóc Trăng dù mênh mông lồng lộng,
Nhưng tình mẹ thiêng liêng cao rộng gấp muôn lần.
Câu 6. Ôm di ảnh mẹ hiền con đặt nhẹ nơi tim,
Chợt muôn nhớ thương lại ùa về lai láng.
Nhớ xuồng chạm va mờ sương lãng đãng,
Vướng tóc mẹ hiền lúc đi chợ đường xa.
Thương từng mũi chỉ đường tà mẹ vá áo cho cha,
Dưới cái nóng rát da giữa trưa hè Thạnh Trị.
Nhịp võng đong đưa mẹ chưa hề ngơi nghỉ,
Mẹ chỉ mong con được ngon giấc no lòng.
Đêm khuya hạ đỏ cay nồng
Vẫn chưa sưởi ấm được lòng con thơ
Buồn dâng ánh mắt mong chờ
Hỏi vầng trăng khuyết mẹ giờ nơi đâu./.
Long Xuyên, ngày 23 tháng 5 năm 2015.
__________________________________
(* Bài vọng cổ được phát thanh trên sóng Đài Tiếng nói Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh tháng 7/2015)
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)