NỖI RIÊNG
Đặng Thanh Huyền
Nói Lối
Đã bao lần nhìn vạt nắng quê hương
Lướt nhẹ qua vô tình làn hơi thở.
Lý Chiều Chiều
Làm lòng con nhớ quê làng quê, nơi nhà xưa
Tiếng ru năm nào ấm áp, lắng sâu chứa chan thâm tình
Nghe nhói trong tim mình, dâng trào muôn đớn đau
Thêm thương nhớ quê vô cùng.
Vọng Cổ
Lành lạnh về đêm gió chạm muôn ngàn cảm xúc. Khắc khoải chênh vênh giữa hai miền quên nhớ nghe nặng nỗi suy tư qua dòng thở… liên… hồi.
Câu 1. Về thăm vạt nắng quê hương nơi mái lá tranh nghèo.
Chiếc lá chợt rơi vướng vào nỗi nhớ,
Như thầm nhắc con khờ dừng lại bước chân đi.
Rồi vội lục tìm những ký ức lãng quên,
Ngồi tỉ mẩn ghép từng dòng đời vụn vỡ.
Một thoáng mơ hồ bỗng kịp nhận ra,
Tình mẹ bao la con nhiều lần rơi rớt.
Câu 2. Xưa cánh chim non còn trong tổ ấm, được âu yếm yêu thương chăm sóc dỗ dành.
Khi đủ cánh đủ lông bay khắp nẻo phương trời.
Những lỗi lầm của một thời nông nổi,
Muốn rời khỏi thâm tình thỏa sức ngao du.
Dẫu mẹ buồn nhưng hết mực chở che,
Dang đôi cánh yếu gầy mỗi lần con chấp chới.
Rồi giữa dòng đời chênh chao giông bão,
Từ mẫu vẫn mãi chốn về của lạc lối chim non.
Nói Lối
Vẫn một mình giữa tĩnh lặng đêm đông
Con gói gém lại tình thiêng liêng của mẹ
Mang cất vào nơi sâu thẳm trái tim
Để nhắc lòng không bao giờ cô độc.
Vọng Cổ
Chắc có lẽ cũng do trên đường đời tấp nập. Nên những yêu thương dành cho người xa lạ đã xâm chiếm khoảng trời riêng nơi có mẹ giữa… tim… lòng.
Câu 5. Họ đã ngang qua một thoáng mơ hồ.
Dù nay vỡ tan từng mảnh tình nát vụn,
Vẫn trân trọng giữ gìn khoảnh khắc thần tiên.
Một góc nhỏ nào nơi sâu thẳm trái tim,
Khóa vĩnh viễn thầm mong người xưa hạnh phúc.
Để vẹn nguyên nỗi nhớ cồn cào quay quắt,
Không bị lấn chen tình mẫu tử trong đời.
Câu 6. Nỗi nhớ là nhật ký bước đường qua,
Con đã viết bao la tình yêu thương của mẹ.
Một cánh chim suốt đời không ngơi nghỉ,
Chở ước mơ con về nơi hạnh phúc bình yên.
Gió tạt vào lòng làm thổn thức mông lung,
Chút nỗi riêng chợt sa lầy cõi nhớ.
Là chốn quay về có thiêng liêng tình mẹ,
Sưởi ấm đời con đang giông tố tơi bời.
Nỗi riêng chẳng thốt nên lời
Nhớ thương về mẹ quãng đời bể dâu
Khổ đau nhuộm bạc mái đầu
Thiêng liêng mẫu tử nặng sâu ơn tình./.
Long Xuyên, ngày 12 tháng 01 năm 2015.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)