SA ĐÉC ĐÂU CHỈ CÓ “NGƯỜI TÌNH”
Đặng Thanh Huyền
Nói Lối
Nam: Anh nghe kể rằng quê hương em Sa Đéc
Có “Người tình” lãng mạn đê mê
Nên muốn về ghé nhà cổ Huỳnh Thủy Lê
Thăm nước Sa giang một chiều hò hẹn.
Vọng Cổ
Nữ: Sa Đéc quê em đâu chỉ có mỗi “Người tình” đê mê lãng mạn. Xin mời anh về đây thăm thành phố trẻ phát triển phồn vinh mà còn giữ vẹn nguyên nét hoài cổ... khiêm… nhường.
Câu 1. Lặng lẽ bình yên nhưng đổi mới không ngừng.
Nam: Sánh bước bên em trên con đường thênh thang rộng mở,
Mà cứ ngỡ xuân về mang hơi thở yêu thương.
Nữ: Xứ sở bốn mùa luôn rực rỡ sắc xuân,
Đây Tân Quy Đông hoa ngát tỏa thơm lừng.
Nam: Bước chân dừng chốn thơ mộng dòng sông,
Liễu rũ buông hay tóc thề em tha thướt.
Câu 2. Thành phố thân yêu dẫu bốn bề nhộn nhịp, nhưng vẫn nét bình yên không chen chúc xô bồ.
Anh mến quê em không biết tự bao giờ.
Nữ: Phải anh yêu ánh mắt hiền hòa chân chất,
Cùng vạn nụ cười mến khách của quê hương.
Nam: Anh thương cô gái dịu hiền có đôi mắt mộng mơ,
Tựa dòng nước Sa giang chở “Người tình” hoài cổ.
Giây phút ngẩn ngơ chưa dám lời thổ lộ,
Bởi sợ cái lắc đầu từ chối của người ta.
Nói Lối
Nữ: Đã qua rồi thời đạn bom lửa khói
Đất đang chuyển mình vẫy gọi đầu tư
Đảng với dân một lòng chung sức dựng xây
Thành phố trẻ mến thương – Thành phố hoa tươi đẹp.
Vọng Cổ
Nam: Những cánh én bay về phải báo mùa yêu thương đã đến. Khi Tân Quy Đông muôn loài hoa khoe sắc đang đón đợi những đoàn tàu xe tấp nập rước... nhau… về.
Câu 5. Đường Sa Nhiên – Cai Dao làm bao du khách thẫn thờ.
Nữ: Về quê em mảnh đất từng bị mưa bom pháo dội,
Nay đang chuyển mình từng bước đi lên.
Bên “Vườn Hồng” ngào ngạt vạn mùi hương,
Thấm xương máu cha ông thêm màu rực rỡ.
Nam: Đi bên em giữa lòng thành phố,
Mà nghe vạn yêu thương nở rộ giữa tim lòng.
Ngâm
Nữ: “Đèn nào sáng bằng đèn Sa Đéc
Gái nào đẹp bằng gái Nha Mân…
Nam: Anh thả ghe câu lên xuống mấy lần
Thương em đứt ruột, nhưng tới gần lại run”.
Câu 6. Nữ: Con gái quê em luôn thật thà chân chất,
Ăn nói vụng về nhưng tha thiết thủy chung.
Nam: Anh sợ mình sẽ quyến luyến bước chân đi,
Rồi nhớ rồi thương một người dưng nước lã.
Nữ: Anh đã tương tư cô nào… quen hay lạ,
Cứ nói thiệt tình em sẽ giúp giùm cho.
Nam: Nhưng mà anh vẫn thấy lo
Sợ người ta từ chối quanh co chẳng gật đầu.
Sông chiều ngược chảy về đâu
Cho tôi nhắn hộ đôi câu tỏ tình
Nữ: Ánh đèn soi nước lung linh
Thương em xin hãy vững tin trong lòng./.
Long Xuyên, ngày 25 tháng 10 năm 2014.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)