VỀ THĂM ĐẤT MẸ NĂM CĂN
Đặng Thanh Huyền
* Trình bày: Nghệ sỹ Nguyễn Hương
Ngâm Thơ
Ai chờ thơ thẩn bến Tam Giang
Đưa tay rẽ sóng nước đôi hàng
Bồ Đề khoan cá đầy tôm nặng
Mưa dầm ba khía cửa Ông Trang.
Lý Năm Căn
Về đây mảnh đất trời Nam
Rừng xanh bát ngát Năm Căn
Sông chở quê đi muôn nơi
Ngày đêm đước trông ngóng đợi
Người xa luôn nhớ về thăm
Tình yêu tha thiết ngàn năm
Son sắt chờ mong nơi đất mẹ rạng ngời.
Vọng Cổ
Dòng nước chờ ai mà ngập ngừng khoan thai chiều lả lướt. Đợi kẻ tha hương trở về thăm bạt ngàn rừng đước, để nghe lại lời mẹ kể năm xưa bóng giặc khắp... quê… nhà.
Câu 1. Khói lửa đạn bom che khuất ánh trăng ngà.
Mẹ phải theo cha bỏ làng rút sâu vô dớn,
Nhớ đước điệp trùng nơi Trại Lưới, Tam Giang.
Giặc phá chợ, đốt đình chiếm đóng Năm Căn,
Dựng bót đồn dở nhà xây công sự.
Gầm rú đêm ngày súng đạn, xe tăng,
Khắp cả xóm làng cuối trời Nam Tổ quốc.
Thơ
Cha đi chiến đấu chưa về
Non sông khói lửa lời thề nặng mang
Từ ngày đầu quấn khăn tang
Nén đau mẹ giữ đất làng, nuôi quân.
Câu 2. Đã bao năm từ ngày cha ngã xuống, mẹ vẫn bám đất, giữ sông, thủ tiết thờ chồng.
Bền vững niềm tin sắt đá một lòng.
Chẳng ngại hiểm nguy tháng năm dài giấu nuôi bộ đội,
Sục sôi nỗi căm hờn bè lũ xâm lăng.
Sương ướt rơi hay lệ mẹ thấm khăn rằn,
Bên bàn thờ cha lúc đèn khuya hiu hắt.
Ngày quê hương hòa bình thống nhất,
Mắt mẹ dù mờ nhưng sáng mãi lửa trung kiên.
Nói Lối
Lòng bồi hồi khi trở lại quê hương
Nghe sóng vỗ hồn chơi vơi thổn thức.
Lý Cái Mơn
Ngày về thăm miền quê yêu dấu
Tiếng gió vi vu cho lòng nhớ thương trào dâng
Đước bao la dòng sông mãi tháng năm tràn đầy
Lòng bâng khuâng nhớ người mến yêu
Em gái ơi giờ đâu
Nhớ câu thề sắt son một dạ chờ anh.
Vọng Cổ
Người rời đất xa quê luôn nặng tình thương nhớ. Nhớ rừng đước mênh mông, nhớ dòng sông êm chảy, nhớ mãi lời ru tha thiết... năm… nào.
Câu 5. Ánh mắt người xưa nhung nhớ cồn cào.
Nhớ nước thủy chung chở đầy tình yêu thương của mẹ,
Dù có chảy trăm nguồn cũng trở về tim.
Nhớ em gái dịu hiền nở nụ cười duyên,
Mãi thắm tươi tựa màu đước quê bát ngát.
Đất mẹ hiền hòa đón mừng đứa con lưu lạc,
Dang rộng vòng tay ấm áp ngọt ngào.
Nói Dặm
Mẹ đã dệt bức tranh quê rạng ngời, lấp lánh,
Đẹp dịu dàng như người con gái Năm Căn.
Thương mẹ lưng còng, tóc bạc, da nhăn,
Cho quê hương dáng đứng hiên ngang, sừng sững.
Câu 6. Nếu ai có về thăm mảnh đất cuối trời Nam, hãy nhớ ghé Năm Căn mừng vui ngày trẫy hội.
Rực rỡ phố phường cờ hoa giăng khắp lối,
Để đón chào thị xã trẻ vươn vai.
Ôi quá đỗi tự hào nơi cắt rốn chôn nhau,
Khi quê hương đã khoác lên mình áo mới.
Phát triển dựng xây không ngừng đi tới,
Cho đất mẹ bay cao muôn thuở rạng ngời.
Năm Căn mảnh đất cuối trời
Đước xanh bát ngát tình người chứa chan
Bên dòng sông ấy - Tam Giang
Nặng sâu nghĩa mẹ, nồng nàn tình em./.
Long Xuyên, ngày 10 tháng 4 năm 2015.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)