CHỈ LÀ GIẤC MƠ THÔI
Đặng Thanh Huyền
Ngâm Thơ:
Nam: Giấc mộng ngày xưa giấc mộng thôi
Yêu nhau thề hẹn cũng xa rồi
Em theo chồng về nơi xứ lạ
Chết cả lòng anh nỗi ngậm ngùi…
Nữ: Em theo chồng xuất giá vu quy
Đành chôn kỷ niệm tuổi xuân thùy
Gái thuyền quyên mười hai bến nước
Xin hiểu cho em phận má hồng…
Vọng Cổ:
Câu 01:
Nam: Ngày tiễn bước anh đi em còn lệ sầu trên khóe mắt. Bao kỷ niệm ngày xưa thề non hẹn biển luyến nhớ làm chi khi giấc mộng… không… thành.
Xin hãy quên đi mà cất bước theo chồng.
Nữ: Em suốt đời còn nhớ thương da diết, với mối tình thề son sắt thủy chung.
Nam: Còn gì để lưu luyến tiếc thương, khi chuyến xe hoa sắp rước em về.
Nữ: Em theo chồng chấp nhận sang ngang, có ai hiểu hết lòng đau từng giây phút…
Câu 02:
Nam: Phận gái thuyền quyên mười hai bến nước, đục hay trong là do số phận an bài.
Ray rứt đau khổ mà chi xa xót đọa đày.
Nữ: Rồi anh sẽ về đâu trên bến đời cô độc, khi không còn người sánh bước chung đôi.
Nguyện cầu trời anh được hạnh phúc an vui, để đi tìm cho mình duyên yêu mới.
Nam: Chuyến xe hoa chở người yêu dấu, cất bước theo chồng rũ bỏ tình xưa…
Nói Lối:
Nữ: Bến sông quê đêm hẹn thề xin trả lại
Gửi cho người bao kỷ niệm ngày xưa…
Nam: Trả làm gì khi đã bôi xóa từ lâu
Khi bến hẹn đã nhuộm màu tang tóc…
Vọng Cổ:
Câu 05:
Nữ: Đêm hẹn thề ngày xưa vẫn còn hoài nhung nhớ. Nhớ nước sông quê nhớ hàng cây trăng rọi bóng hình đôi ta chung lối… đi… về.
Nam: Giờ đã phôi pha như áng mây chiều.
Anh cất bước ra đi mới mấy mùa chờ đợi, mà em theo chồng phụ bỏ mối tình xưa.
Để khi về lệ tan tát như mưa, biết trách ai đây khi cuộc đời ngang trái.
Nữ: Dòng sông trôi chảy theo làn sóng mới, cho chuyến thuyền xưa lạc lối đi về…
Câu 06:
Nam: Nơi xứ người nuôi dưỡng trọn giấc mơ, để ngày về nắm tay nhau tròn câu hẹn ước.
Nhưng giấc mơ giờ đây đã chết, xin đừng bận lòng kẻ ở lại làm chi.
Nữ: Em biết phải làm gì ngoài chấp nhận sang ngang, khi số phận cuộc đời đã đẩy đưa ngang trái.
Chỉ còn lại đêm nay em trút cạn niềm tâm sự, để sáng mai đây cất bước theo chồng.
Ngâm thơ:
Nam: Chúc em hạnh phúc trọn đời
Đừng buồn cho kẻ một thời đã yêu…
Nữ: Ngoài kia sương gió lạnh lùng
Mong người ở lại đừng hờn trách em./.
Vũng Liêm, ngày 22 tháng 7 năm 2003.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)