ĐÊM CẦN THƠ
Đặng Thanh Huyền
Nói Lối:
Cần Thơ đêm nay nghe hồn dâng tê tái lạnh
Em ở nơi nào trên bến nước Cần Thơ
Để anh một mình thờ thẫn bơ vơ
Nhớ thương em mong chờ khắc khoải…
Vọng Cổ:
Câu 01: Cần Thơ ơi sao gieo vào lòng tôi muôn ngàn nỗi nhớ. Em có biết hay không anh cứ sợ mối tình ta dang dở như dòng nước đêm nay chảy mãi chẳng… quay… về.
Để tiếp tục riêng mang sầu nhớ chất chồng.
Nơi tận đáy tâm hồn nghe miên man sóng vỗ, không phải sóng Ninh Kiều mà sóng nhớ thương em.
Lang thang đi tìm trong vô vọng cô đơn, trên lối thuộc quen hai đứa bước hôm nào.
Gió thổi lạnh lùng xào xạc lao xao, ngỡ chiếc lá rơi vướng vào em mái tóc…
Câu 02: Vẫn biết em đang bên dòng sông bến nước, nhưng giữa Cần Thơ anh chẳngbiết đâu tìm.
Nên thẩn thơ lạc nẻo đường về.
Có phải em đang một mình rảo bước, cũng thẫn thờ tâm trạng ngổn ngang.
Hai trái tim độc hành như bước song song, cho hết đêm vẫn không lần gặp gỡ.
Hai chúng ta cùng miền quê xứ sở, nơi đô thành hờn dỗi nữa mà chi…
Nói Lối:
Nhớ ngày nao ta chung một lối về
Mà đêm nay bước chân đều lạc nẻo…
Lý Cái Mơn:
Đêm Cần Thơ, càng thêm thương nhớ
Hình bóng em yêu quê nhà xứ sở đồng hương
Bước song song làm sao gặp được nhau hỡi người
Lòng ngổn ngang bến Ninh Kiều lang thang
Anh bước đi thẩn thơ
Vẫn mong chờ em thương trở lại nơi đây…
Vọng Cổ:
Câu 05: Bỗng dưng đôi ta trở thành hai người xa lạ. Kể từ đêm em bỏ về để anh ngồi chơ vơ bên hàng ghế đá đếm từng giọt sương rơi lạnh giá… tâm… hồn.
Đau đớn muôn phương liên tiếp dập dồn.
Để cho đêm dài như thế kỹ, chuyện vui buồn biết san sẻ cùng ai.
Bến Ninh Kiều dù đang hớn hở cười vui, cũng chợt ngổn ngang khi thấy nhìn anh cô độc.
Bước lang thang trên nẻo đường quen thuộc, chẳng biết về đâu cho hết đêm này….
Câu 06: Đêm vẫn cứ dài dằng dặc em ơi, cho nỗi nhớ trong tim càng thêm thổn thức.
Trời Cần Thơ lạnh lùng từng cơn gió thổi, đã mấy lượt đi về rồi trở lại nơi đây.
Hai tâm hồn cùng cảm giác lẻ loi, uống nỗi cô đơn giữa thành đô hoa lệ.
Anh trở về những ngày xưa thương nhớ, để sưởi ấm phút giây tê tái tim lòng…
Ngâm thơ:
Cần Thơ sóng nước xuôi dòng
Tựa như mái tóc bềnh bồng của em
Khuya rồi uống ánh trăng đêm
Ninh Kiều cũng thức cho thêm chạnh lòng./.
Cần Thơ, ngày 30 tháng 10 năm 2002.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)