ĐỒNG QUÊ THẮM ĐƯỢM TÌNH NỒNG
Đặng Thanh Huyền
Ngâm Thơ:
Nam: Quê nhà lúa chín ngày xưa
Nhớ lần hò hẹn dưới mưa ngọt ngào…
Nữ: Tim lòng xao xuyến dâng cao
Tóc thề đẫm ướt dạt dào yêu thương…
Câu 01:
Nam: Mái tóc thề xưa mãi thơm mùi hương lúa chín. Và cơn mưa đã bao lần minh chứng tình thiết tha thắm đượm buổi… ban… đầu.
Giọt mưa tuôn hay giọt nhớ trong lòng.
Để hôm nay vẫn còn hoài đọng lại, nơi trái tim mình muôn nỗi tương tư.
Ôi cánh đồng bát ngát hương thơm, phải mùi tóc em hay ngạt ngào lúa chín.
Anh trách thầm cơn mưa nặng hạt chiều nao, sao lại ngưng rơi để mình xa cách…
Câu 02:
Nữ: Ngày anh rời quê lên tỉnh học, em lặng lẽ tái tê không nói được lời nào.
Chỉ vẫy tay để nước mắt tuôn trào.
Cánh đồng xưa bỗng dưng mênh mông quá, khi mỗi chiều chỉ còn lại mình em.
Cơn mưa rào bất chợt đổ nơi tim, cho nhớ nhung đến cồn cào kỷ niệm.
Đêm từng đêm em viết dòng nhật ký, vẽ lại mối tình đầu tha thiết thủy chung…
Nói Lối:
Nam: Hôm nay về thăm lại mối tình xưa
Để thỏa nhớ mong tháng ngày xa cách…
Lý Cái Mơn:
Anh về thăm, người em ra đón
Nước mắt trào tuôn mưa chiều chợt đổ quê hương
Nhớ thương em lòng ray rứt tháng năm chưa về
Còn đây bao lời thề thủy chung
Nơi trái tim ngàn năm
Vẹn một lòng son sắt chỉ mình em…
Vọng Cổ:
Câu 05:
Nữ: Dẫu biết người đi vì tương lai phía trước. Nhưng vẫn đêm đêm nguyện cầu mơ ước anh bất chợt về đây bên em luôn mòn mỏi… mong… chờ.
Mơ chỉ là mơ có hiện thực bao giờ.
Giọt lệ rơi ướt nhòa trang nhật ký, nhưng trái tim nào có lem luốc phai phôi.
Anh đã về thăm lại quê hương, có ghé qua nơi mưa chiều nao chợt đổ.
Ôi xúc động dâng trào mừng vui ra đón, ta nắm chặt tay nhau thề hẹn chung tình…
Câu 06:
Nam: Đồng lúa mùa này đã chín chưa em, sao anh nghe mùi hương ngạt ngào lan tỏa.
Hay mái tóc em thơm mùi thương nhớ, của tháng đợi năm chờ mòn mỏi người đi.
Ta đưa nhau về chốn hẹn ngày xưa, uống giọt mưa của tình quê thắm đượm.
Qua xuân này anh sẽ hoàn thành khóa học, xin được cầu hôn khi đã danh toại công thành.
Ngâm thơ:
Nam: Quê nghèo giàu lắm yêu thương
Đi xa giữ mãi trong tim bóng hình…
Nữ: Mùa xuân rộn rã quê mình
Anh về nối lại mối tình năm xưa./.
Vũng Liêm, ngày 30 tháng 3 năm 2005.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyền là một tác giả nổi bật trong lĩnh vực nghệ thuật vọng cổ, với hơn 200 tác phẩm đóng góp vào kho tàng cải lương Nam Bộ. Anh không chỉ sáng tác để bảo tồn mà còn phát triển các giá trị văn hóa truyền thống, tạo nên những dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả yêu nghệ thuật.
Từ nhỏ, Đặng Thanh Huyền đã được nuôi dưỡng trong môi trường đậm chất văn hóa dân tộc, nơi cải lương là nguồn cảm hứng lớn. Nhưng chính trong thời gian học Đại học Luật Cần Thơ vào năm 2002, niềm đam mê này mới thực sự bùng cháy khi anh tình cờ được nghe những câu vọng cổ đầu tiên từ một người bạn. Từ đó, anh bắt đầu hành trình tự học sáng tác và dần khẳng định tài năng của mình.
Hiện tại, Đặng Thanh Huyền đảm nhận vị trí Kiểm sát viên tại Viện Kiểm sát Quân sự Khu vực 92 thuộc Quân khu 9 với quân hàm Đại úy. Mặc dù công việc trong quân đội rất bận rộn, anh vẫn luôn dành trọn đam mê và tâm huyết để sáng tác nghệ thuật. Đối với anh, cải lương không chỉ là niềm yêu thích mà còn là trách nhiệm với văn hóa dân tộc, nơi anh gửi gắm tình yêu quê hương, đất nước và con người qua từng lời ca tiếng hát.
Các sáng tác của anh được biết đến với chiều sâu nhân văn, truyền tải những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống đời thường và những giá trị văn hóa truyền thống. Nhiều tác phẩm của anh đã được ghi âm, phát sóng trên các đài truyền hình và phát thanh, đưa lời ca ngọt ngào của nghệ thuật vọng cổ đến với công chúng.
Với hơn 200 tác phẩm cùng sự cống hiến không ngừng nghỉ, Đặng Thanh Huyền đã gặt hái nhiều giải thưởng uy tín và trở thành một biểu tượng của sự nỗ lực trong việc giữ gìn và phát huy nghệ thuật cải lương Nam Bộ. Anh hy vọng sẽ tiếp tục sáng tác những tác phẩm chất lượng, góp phần làm cho nghệ thuật này mãi trường tồn và phát triển theo thời gian.
---