HƯƠNG TÌNH THỐT NỐT
Đặng Thanh Huyền
Ngâm Thơ:
Chưa về Thốt Nốt thăm em
Dâng cao nỗi nhớ trong tim một chiều
Thắt lòng chờ đợi người yêu
Em đâu chẳng thấy tiêu điều lối quen…
Vọng Cổ:
Câu 01: Gió thổi Cần Thơ nghe hồn se lạnh. Dõi mắt trông theo chuyến xe chiều rời bến muốn gửi em thương muôn nỗi nhớ… trong… lòng.
Anh bước thẩn thơ trên lối cũ tiêu điều.
Trời đã về đêm càng thêm lạnh lẽo, ngắm ánh trăng mờ thươngtưởng mảnh tình quê.
Bao tháng ngày xa cách quê hương, nhớ diết da tiếng lời em ngào ngọt.
Nhớ dòng nước quê mình chở nặng phù sa, nhớ mái tóc thướt tha mượt mà ai chải…
Câu 02: Nhớ Vĩnh Trinh hai mùa mưa nắng, đẹp tựa mối tình ta son sắt một lòng.
Tha thiết thương yêu thắm đượm tình nồng.
Ta lớn lên bên dòng sông bến nước, chung lối đi về thời áo trắng mộng mơ.
Nhớ những lần hai đứa trú mưa, cùng uống chung giọt xao xuyến đầu e ngại.
Em giả vờ làm rơi chiếc nón, để ướt đẫm cuộc tình thơ dại đầu tiên…
Nói Lối:
Mai về thăm em gái nhỏ ngày xưa
Và mối tình đầu nơi miền quê Thốt Nốt...
Lý Cái Mơn:
Rồi ngày mai, về thăm nỗi nhớ
Da diết của em bao ngày xa cách anh quên
Đến hôm nay lòng vương vấn nhớ ai cồn cào
Tình anh luôn ngọt ngào thủy chung
Như bến nước dòng sông
Vẫn muôn đời thiết tha còn mãi yêu thương...
Vọng Cổ:
Câu 05: Rồi chuyến xe cũng đã từ từ chuyển bánh. Trở lại quê hương giữa chiều mưa giá lạnh nhưng chẳng thấy cô đơn khi em đứng đợi… anh… về.
Vẫn nụ cười tươi của cô bé năm nào.
Như làm cho thời gian cách xa ngắn lại, để thêm nhiều giây phút được yêu thương.
Em ngọt ngào như dòng nước Vĩnh Trinh, lan tỏa giữa tim anh hương nồng nàn Thốt Nốt.
Giọt lệ trên mi cũng dần thấm ướt, ngỡ như trận mưa bất chợt của năm nào...
Câu 06: Về quê nhà được bên cạnh em thương, được ngắm nhìn nước mênh mông xuôi dòng xiết chảy.
Được tắm hồn mình giữa quê hương xứ sở, thấy hạnh phúc ngập tràn muôn vạn yêu thương.
Nhưng danh phận chưa tròn mai anh lại ra đi, vẫn giữ vẹn nguyên mối tình đầu cao đẹp.
Ở nơi tim nồng nàn hương tình Thốt Nốt, luôn nhớ về em người con gái dịu hiền.
Ngâm thơ:
Ngày mai anh sẽ trở về
Cùng em viết tiếp câu thề thủy chung
Đêm nay gió thổi lạnh lùng
Bên nhau ấm buổi tương phùng yêu thương./.
Thốt Nốt, ngày 12 tháng 5 năm 2004.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)