YÊU THẦM NƠI GÁC TRỌ
Đặng Thanh Huyền
Ngâm Thơ:
Nam: Chiều nay gác trọ giọt mưa rơi
Ngắm ai chải tóc đẹp rạng ngời…
Nữ: Nhìn nhau len lén lời chưa nói
Để cho lòng lạc lõng chơi vơi…
Vọng cổ:
Câu 01:
Nam: Rồi cứ mỗi chiều mưa anh nép mình bên khe cửa. Len lén nhìn em mưa giăng đầy gác trọ phố vắng đìu hiu mang nỗi nhớ… thương… thầm.
Suối tóc ai bay hương ngát tỏa trong lòng.
Nhìn em đang dịu dàng chải tóc, mà nghe bồi hồi loạn nhịp cả hồn tim.
Anh lặng nhìn muốn nói lắm tiếng thương, nhưng không biết vì sao cứ lo sợ ngại ngùng.
Ước mộng bao ngày khao khát một tình yêu, em đó anh đây hai tim lòng xao xuyến…
Câu 02:
Nữ: Em cũng thầm mong cho cơn mưa chiều chợt đổ, để được trộm nhìn nhau qua khe cửa tim lòng.
Rồi tơ tưởng mộng mơ về một mối tình.
Nên trách cơn mưa hay người nơi gác trọ, ngăn cách đôi dòng dù chỉ mấy bước chân.
Cơn gió chiều hóa cô nữ giao liên, mang mùi tóc thơm gửi tặng người trai trẻ.
Giọt mưa thay tiếng lời ai đó, vương thì thầm lời ngào ngọt bên tai…
Nói Lối:
Nam: Rồi giữa đường gió bắt gặp được mưa
Để cho hai cửa tim đập dồn hối hả…
Lý Cái Mơn:
Nam: Rồi nhìn nhau, lòng thêm xao xuyến
Muốn nói yêu thương ngọt ngào tha thiết đổi trao
Nhưng cớ sao tình e ấp ngẩn ngơ thẹn thùng...
Nữ: Này anh ơi nếu lòng xốn xang
Thì em đâu cấm ngăn
Xin mời anh cứ can đảm làm quen…
Vọng Cổ:
Câu 05:
Nữ: Giả vờ chải tóc giữa chiều mưa nơi gác trọ. Lành lạnh tim ai bồi hồi xao xuyến mượn gió nhờ mưa trao gửi trộm nhớ… thương… thầm.
Để xóa cằn khô nơi tim hạn hán bao ngày.
Em như kẻ lạc loài giữa miền sa mạc, khao khát vị ngọt hương tình làm mớ hành trang.
Trên đường đời lắm nẻo trái ngang, biết nơi đâu là bến bờ hạnh phúc.
Nay gặp anh dù tình chưa trao gửi, nhưng trái tim như muốn nói thương thầm…
Câu 06:
Nam: Anh đã yêu mái tóc thề tha thướt của em bay, cả bàn tay mỗi chiều ngồi đây chải tóc.
Yêu cơn mưa tuôn tràn ngập lối, để có người cũng đồng cảm với anh.
Trời đang chuyển mùa hối hả vào xuân, anh muốn tết này được về quê em một chuyến.
Rồi sang năm thưa mẹ cha cau trầu mang đến, rước em trên chuyến xe hoa hạnh phúc muôn đời.
Ngâm thơ:
Nữ: Chiều nay gác trọ thương thầm
Em ngồi chải tóc mưa đầm đìa tuôn…
Nam: Cho anh xóa vạn nỗi buồn
Chung niềm cảm xúc ngọn nguồn yêu thương./.
Cần Thơ, ngày 29 tháng 01 năm 2004.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)