CHIỀU NAY CÔNG VIÊN
Đặng Thanh Huyền
Hò...:
Nam: Hò ơ...Người ta tha thiết mặn nồng,
Còn anh thổn thức nỗi lòng ngổn ngang,
Công viên ai đợi chờ nàng,
Dù chưa hò hẹn...hò ơ...
Dù chưa hò hẹn mà ngàn nhớ mong...
Nữ: Hò ơ...Biết ai có thật sự chờ,
Hay là tại bởi tình cờ ghé qua,
Biết ai chân chất thật thà,
Hay là đùa cợt...hò ơ...
Hay là đùa cợt trăng hoa với mình...
Vọng cổ:
Câu 01:
Nam: - Anh đợi chờ em có lá vàng rơi có đất trời minh chứng. Khi ghế đá công viên còn soi giọt nắng, đến lúc hoàng hôn phủ trùm một màu đen sẫm, rồi thắm thoắt thời gian trôi cho trăng tàn, sao lặn gió cũng ngừng bay vì chở sầu trĩu nặng hay bởi cảm thương anh đang riêng mang nỗi niềm sâu lắng của kẻ đợi trông thắp thỏm mong...chờ.
Dù biết mình đâu có hò hẹn bao giờ.
Nữ: - Vậy mà sao anh lại một mình chờ đợi, rồi vội trách hờn với gió cùng trăng ?!
Nam: - Đâu phải lần đầu anh chờ đợi mình anh, chỉ ghế đá công viên mới hiểu hết ngọn ngành.
Nữ: - Có bao giờ anh ghé mắt nhìn quanh, để biết rằng em cũng đợi chờ ai mà thì thầm than thở...
Câu 02:
Nam: - Dù đã yêu em qua mấy mùa lá đổ, nhưng tình đơn phương anh giấu mãi trong lòng.
Nữ: - Nên chốn công viên mỗi đứa một nỗi buồn.
Nam: - Anh đợi chờ em như đợi chờ mùa lá đổ, lòng dặn với lòng sẽ can đảm nói lời yêu.
Nữ: - Qua mấy mùa hàng ghế đá cũng xanh rêu, từng chiếc lá rơi cũng thấu nỗi niềm người con gái.
Nam: - Riêng có anh thôi là chưa cạn tỏ, chỉ biết đợi chờ mà không dám ngỏ lời yêu...
Nói lối:
Nữ: Chiều công viên bao mối tình hò hẹn,
Mình cũng hẹn hò, cũng đến đợi chờ nhau...
Nam: Dẫu không nghe em nói được lời nào,
Nhưng bỗng dưng anh thấy lòng xao xuyến...
Vọng cổ:
Câu 05:
Nữ: - Không gặp mặt nhau cũng chẳng có lần nào tạm biệt. Sao cứ mỗi chiều công viên nỗi lòng thêm lưu luyến, có phải trách gió hờn mây trôi về nơi vĩnh viễn hay tại trái tim yêu bồi hồi xao xuyến bóng dáng người ta cho hồn em lạc lõng, dẫu biết rằng chờ mong là vô vọng bởi trái tim anh cố âm thầm chịu đựng cho hai đứa chờ mong mòn mỏi suốt đêm...ngày.
Nam: - Mình tự gieo nên bao khắc khoải đoạ đày.
Nữ: - Sao anh không chịu nghe lời ông bà xưa thường dạy, “Trâu tìm cọc, chứ nào đợi cọc tìm trâu”.
Nam: - Anh đã thấy cọc rồi mà còn lo sợ lắm em ơi, sợ cái lắc đầu và tiếng lời em hờ hững.
Nữ: - Thế cho nên anh mãi để tim lòng chịu đựng, cho nỗi nhớ hình bóng giai nhân luôn thổn thức đêm ngày…
Câu 06:
Nam: - Em hiểu hết rồi xin đừng hờ hững vô tâm, cho công viên thôi nửa hai tim lòng chờ đợi.
Nữ: - Ghế đá chiều nay như thay lời muốn nói, cơn gió cũng ghen hờn khi thấy em đang kề cận bên anh.
Nam: - Công viên chiều đã bao lần anh thơ thẩn, đếm nỗi mong chờ bằng với đếm lá vàng rơi.
Rồi anh ngắm nhìn một dung nhan ngọt ngào tha thướt, em nở nụ cười duyên cho má ửng hồng.
Nữ: Có phải anh giữ hộ nét tuyệt vời từ ánh mắt bờ môi, như muốn ấp ôm chở che cho bóng hồng tươi tắn.
Nam: Không phải riêng anh mà cỏ cây với hàng ghế đá, cũng đâu nở trách hờn người con gái hiền ngoan.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyền là một tác giả nổi bật trong lĩnh vực nghệ thuật vọng cổ, với hơn 200 tác phẩm đóng góp vào kho tàng cải lương Nam Bộ. Anh không chỉ sáng tác để bảo tồn mà còn phát triển các giá trị văn hóa truyền thống, tạo nên những dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả yêu nghệ thuật.
Từ nhỏ, Đặng Thanh Huyền đã được nuôi dưỡng trong môi trường đậm chất văn hóa dân tộc, nơi cải lương là nguồn cảm hứng lớn. Nhưng chính trong thời gian học Đại học Luật Cần Thơ vào năm 2002, niềm đam mê này mới thực sự bùng cháy khi anh tình cờ được nghe những câu vọng cổ đầu tiên từ một người bạn. Từ đó, anh bắt đầu hành trình tự học sáng tác và dần khẳng định tài năng của mình.
Hiện tại, Đặng Thanh Huyền đảm nhận vị trí Kiểm sát viên tại Viện Kiểm sát Quân sự Khu vực 92 thuộc Quân khu 9 với quân hàm Đại úy. Mặc dù công việc trong quân đội rất bận rộn, anh vẫn luôn dành trọn đam mê và tâm huyết để sáng tác nghệ thuật. Đối với anh, cải lương không chỉ là niềm yêu thích mà còn là trách nhiệm với văn hóa dân tộc, nơi anh gửi gắm tình yêu quê hương, đất nước và con người qua từng lời ca tiếng hát.
Các sáng tác của anh được biết đến với chiều sâu nhân văn, truyền tải những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống đời thường và những giá trị văn hóa truyền thống. Nhiều tác phẩm của anh đã được ghi âm, phát sóng trên các đài truyền hình và phát thanh, đưa lời ca ngọt ngào của nghệ thuật vọng cổ đến với công chúng.
Với hơn 200 tác phẩm cùng sự cống hiến không ngừng nghỉ, Đặng Thanh Huyền đã gặt hái nhiều giải thưởng uy tín và trở thành một biểu tượng của sự nỗ lực trong việc giữ gìn và phát huy nghệ thuật cải lương Nam Bộ. Anh hy vọng sẽ tiếp tục sáng tác những tác phẩm chất lượng, góp phần làm cho nghệ thuật này mãi trường tồn và phát triển theo thời gian.
---