BÌNH MINH HƯƠNG VỊ QUÊ MÌNH
Ngô Thanh Diệu
Đặng Thanh Huyền
Nói Lối
Xa quê ai cũng nhớ
Ai cũng mong tìm về chút kỷ niệm yêu thương
Còn với riêng tôi
Tôi luôn ấp ôm một khung trời bé nhỏ
Mà nơi đó… nơi đó là máu thịt…
Vào Nam Ai
1….buồng… tim.
Bao kỷ niệm xưa bên xóm ấp êm đềm
2. Cách xa vời vợi xa nhớ trăng quê ấm áp chân tình
3. Nặng lòng mình mòn mỏi đợi mong
Cảnh cũ vơi đầy hình bóng đò xưa
4. Kẻ thương kẻ nhớ quê nhà
Nhìn quê xưa biền biệt trông
5. Nhớ lắm ai ơi hương bưởi đậm đà
Nhớ mẹ già mái tóc ngã màu sương
6. Miền quê sông nước đậm tình
Vẫn vẹn gìn nào phai.
7. Chiều Bình Minh con cất cao tiếng gọi
Mà từ lâu luôn quấn quýt bên đời
8. Con sông xưa muôn thuở vẫn tuyệt vời mãi mãi là niềm tin.
Vọng Cổ
Dòng sông Hậu êm trôi chở nỗi hoài mong trong ngập ngừng tiếng sóng. Tiếng sóng của dòng sông hay tiếng lòng người xa xứ khi trở về đây tìm lại với … thâm … tình.
Câu 1. Bình Minh ơi! Tươi đẹp lắm quê mình.
Chiếc cầu dây văng đã nối đôi bờ thương nhớ,
Anh Vĩnh Long thương chờ em nhung nhớ đất Cần Thơ.
Nay trở về bao ký ức thuở ngu ngơ,
Nghe giọng hò ơ trên mặt nước ru hời.
Người mẹ già như hiểu được lòng con,
Bới mái tóc thuở còn son nay cuộn tròn màu mây trắng.
Nói Dặm
Mẹ nói: Quê mình giờ đổi thay nhiều lắm!
Nào những công trình hiện đại hóa nông thôn.
Nhưng có một điều mẹ nhắn nhủ cùng con,
Dù có đi xa cũng đừng quên nguồn quên cội.
Câu 2. Xóm bắp Bình Minh đã nuôi mình khôn lớn, là truyền thống xa xưa cho đến tận bây giờ.
Vị ngọt quê hương mà có mấy ai ngờ.
Ai đã từng qua những chuyến phà năm cũ,
Chắc cũng đôi lần thưởng thức hương vị bắp Bình Minh.
Những rổ bắp nghĩa tình những em bé nhỏ xinh,
Xuôi ngược theo mẹ cha mang hương vị quê nhà đem rao bán.
Mang giai điệu quê hương của ông lão mù hát dạo,
Bài vọng cổ nghẹn ngào lay động khách ngàn phương.
Lý Con Sáo
Khăn bông xưa
Cha lót vội lên đầu đêm đêm
Rổ bắp còn lim dim
Khói bốc lên đồng cảm nỗi niềm
Nay xứ xa con trở lại tìm
Hương vị quê nhà tình thâm chứa chan
Thơm tóc cha tỏa lan vạn lượt phà ngang
Sông Hậu mừng đưa xuồng trôi lướt nhanh
Chở ước mơ bao đứa con thành danh.
Vọng Cổ
Mù mịt sương giăng quyện hòa làn khói trắng. Dù chật hẹp lối đi đường quanh co đêm về vắng lặng nhưng con cảm nhận được mênh mông tình thương sâu nặng của mẹ… cha… già.
Câu 5. Hương vị thiêng liêng nồng ấm chan hòa.
Nhìn ánh lửa hồng soi đời khắc khổ,
Mẹ nở nụ cười vun vén ước mơ con.
Trái bắp no tròn hạt dẻo thơm ngon,
Pha lẫn vạn giọt mồ hôi từng đêm lạnh lẽo.
Xóm nhỏ quê nghèo mang hương thơm đi khắp nẻo,
Đọng lại nơi tim muôn thuở ân tình.
Lưu Thủy Hành Vân
1. Đêm gió lạnh Bình Minh nơi bến sông
Xuồng nặng xuôi theo dòng
Thương quê hương bao tháng bao năm mẹ cùng với cha
Ngàn nắng mưa sớm hôm tảo tần.
2. Ôi nghĩa nặng tình sâu nơi chốn quê
Hàng bắp mong con về
Xưa ngây thơ hôm sớm theo cha mẹ ngoài ven sông
Nhìn từng con sóng vỗ nơi tim lòng.
Về Vọng Cổ
Câu 6. Nhớ chiếc khăn bông cha lót trên đầu từng đêm khói trắng, thương ánh mắt mẹ canh khuya bên bếp than hồng.
Bình Minh xóm bắp ven sông
Ngọt lòng ngàn khách bên dòng Hậu Giang
Chuyến phà năm ấy tỏa lan
Ngát thơm muôn thuở ngập tràn hương quê./.
Long Xuyên, ngày 26 tháng 7 năm 2015.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)