MỐI TÌNH ĐẦU
Đặng Thanh Huyền
Nói Lối
Hồi ấy tôi đã thầm thương trộm nhớ
Người con gái Hòa Bình có đôi mắt mộng mơ
Tuổi sinh viên còn lắm dại khờ
Nên để trôi xa mối tình đầu đẹp nhất.
Lý Con Sáo
Yêu đơn phương
Đau đớn vạn lần em ơi!
Bao nỗi niềm chơi vơi
Em đâu hay tôi đã thương thầm
Lệ tuôn rơi ướt gối đêm nằm
Dòng nhật ký buồn còn đây luốc lem
Bao tháng năm chỉ ghi mỗi mình em
Tên của người hằn sâu nơi trái tim
Cố lãng quên nhưng nhớ lại càng thêm.
Vọng Cổ
Mười mấy năm trôi ngỡ mối tình đầu đã nằm sâu nơi đáy mộ. Nhưng ai có ngờ đâu định mệnh khiến xui cho lần gặp gỡ để trộm nhớ thầm thương xưa sống lại… trong… lòng.
Câu 1. Dẫu biết rằng em giờ đang hạnh phúc bên chồng.
Còn riêng tôi cũng vợ hiền con thảo,
Rộn rã tiếng cười ngày tháng ấm êm.
Hương nhãn đầu mùa lan tỏa khắp Trà Ôn,
Hay mùi tóc em thơm nồng nàn năm ấy.
Để xuyến xao lòng một kẻ tình si,
Nhìn dáng ai đi suốt đêm về không ngủ.
Nói Dặm
Tên em tôi viết vạn lần
Ép vào áo gối… được gần đêm đêm
Lệ lòng tràn ngập hồn tim
Ướt nhòe nỗi nhớ bên thềm sầu giăng.
Câu 2. Mảnh đất Cần Thơ đậm in nhiều kỉ niệm, mỗi bước ai qua tôi dệt mộng thiên đường.
Mơ tưởng cùng em nên nghĩa vợ chồng.
Có ai hay chàng trai nghèo tỉnh lẻ,
Ngồi viết thư tình tím cả hoàng hôn.
Gác trọ buồn tôi đếm những nhớ thương,
Mong góp nhặt chút tình thừa em rơi rớt.
Để nuôi nỗi tương tư mỗi ngày một lớn,
Nơi trái tim chung tình yêu tha thiết đơn phương.
Trường Tương Tư (Lớp Chót)
Người ta ơi, đã mười mấy năm… trôi, mà không nguôi nhớ.
Hình bóng hôm nào, trong tâm trí hằn sâu.
Nơi ấy đậm in, mối tình dang dở.
Không một ước thề, hay hẹn đợi ngày mai.
Thương thầm nhớ trộm quá chua cay (--)
Lại thêm một lần (+) ta gặp gỡ hôm nay.
Đành phải (--) cố xóa tên người (--)
Trong trái tim này, hằn vạn vết thương.
Đây dòng nhật ký buồn năm xưa (--)
Từng chữ mờ phai, nhưng thương nhớ chẳng phai mờ.
Vọng Cổ
Ngồi đối diện tôi, em khẽ lật từng trang nhật ký. Đôi mắt ưu tư hằn lên muôn dòng suy nghĩ muốn hỏi vì sao chỉ ghi mỗi… tên… người.
Câu 5. Im lặng hồi lâu tôi nở nụ cười.
Bởi tên em là thiên đường đẹp nhất,
Nơi kẻ si tình dệt mộng thêu mơ.
Cũng chốn về khi sầu khổ bơ vơ,
Lén ấp ôm mân mê từng nét chữ.
Dưới trăng khuya gửi trao niềm tâm sự,
Chỉ mỗi riêng tôi nơi viễn xứ lạnh lùng.
Lưu Thủy Hành Vân
1. Trông ngóng đợi từng đêm tôi nhớ nhung
Lòng nhói đau khôn cùng
Ai nơi nao có biết cho chăng một người cô đơn
Khi gió sương ướt đẫm lạnh lùng.
2. Nay giấc mộng ngày nao ta cố quên
Còn chốn đây ưu buồn
Nơi con tim quyến luyến yêu thương trọn tình năm xưa
Em có nghe tiếng thở ngọt ngào.
Về vọng cổ
Câu 6. Nhìn giọt cà phê rơi nhuộm buồn qua xứ Vĩnh, tựa thước phim nao chiếu chậm mối duyên đầu.
Em ơi hạnh phúc muôn màu
Thương thầm trộm nhớ ngọt ngào ngày xưa
Tôi về khóa lại chiều mưa
Chút tình sâu kín ta vừa đi qua./.
Long Xuyên, ngày 14 tháng 5 năm 2015.
_________________________________
(* Viết tặng T.T.C.T – Cựu sinh viên khoa Luật – Trường Đại học Cần Thơ; Khóa học 2002 – 2006; Quê hương xã Hòa Bình, huyện Trà Ôn, tỉnh Vĩnh Long)
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)