MÓN QUÀ ĐÊM GIÁNG SINH
Đặng Thanh Huyền
Nói Lối
Đêm Giáng Sinh ngôi nhà thêm quạnh quẽ
Con một mình nghe lạnh lắm mẹ ơi!
Mặc làm gì chiếc áo ấm mồ côi
Khi vắng mẹ ở bên đời che chở.
Vọng Cổ
Vẫn nhớ như in mùa Giáng Sinh năm trước. Đêm ấy mưa rơi con ngồi đây chờ đợi trời đã dần khuya mà mẹ chẳng… quay… về.
Câu 1. Giọt lệ tràn tuôn thêm nấc nghẹn tủi hờn.
Thương mẹ lắm cả một đời cơ cực,
Nuôi dưỡng con khờ khôn lớn thành nhân.
Nhưng con buồn giận mẹ lắm mẹ ơi,
Sao mẹ không về để con một mình lạnh lẽo.
Vẫn mong món quà mẹ tặng Giáng Sinh,
Chớ có ngờ đâu đó là lần đợi chờ sau cuối.
Câu 2. Lau dòng lệ tràn tuôn trên khóe mắt, mặc chiếc áo mỏng tang con lặng lẽ bước ra đường.
Phố nhộn nhịp đông vui lấp lánh ánh đèn.
Tự dưng thấy mình như trẻ mồ côi tội nghiệp,
Cha mất lâu rồi còn mẹ đang ở chốn nao.
Tuy có buồn nhưng phút chốc qua mau,
Con tiếp tục đi tìm mua quà Giáng Sinh tặng mẹ.
Nhưng hỡi ôi cuộc đời sao ngang trái quá,
Mẹ tai nạn qua đời đang lúc mua tặng quà con.
Nói Lối
Mẹ ra đi tay vẫn cầm chiếc áo
Còn nụ cười háo hức vẹn nguyên
Với số tiền có mẹ phải đợi đến hết đêm
Mới mua được tặng con quà Giáng Sinh năm ấy.
Vọng Cổ
Vội cầm chiếc áo lên tay áp vào nơi tim nóng hổi. Con lần cuối ấp ôm rồi gửi về bên kia thế giới để mẹ đêm nay thôi lạnh lẽo… tim… lòng.
Câu 5. Không mặc áo ấm nữa đâu vì có được ấm bao giờ.
Khi hơi ấm thiêng liêng là mẹ hiền đã mất,
Thì chẳng có gì khỏa lấp được nơi tim.
Chốn thiên đàng quà mẹ nhận được chưa,
Xin mặc vào để xóa tan buốt lạnh.
Nếu cha có hỏi: con giờ ra sao nơi trần thế?
Mẹ nhớ nói: con đang hạnh phúc ngập tràn.
Câu 6. Con nợ mẹ món quà năm ấy Giáng Sinh,
Ray rứt lắm vì chưa hiểu hết tấm lòng cao cả.
Khi thầm trách mẹ hiền sao không dẫn con đi,
Để dương trần đứa con khờ thôi côi cút.
Thấy người ta bên vòng tay cha mẹ,
Con cũng ước mình lên đó để có được mẹ cha.
Nhưng cứ sợ lo thêm lần bất hiếu,
Khiến song thân thêm khổ sở chốn thiên đàng.
Món quà mẹ tặng cho con
Giáng Sinh - chiếc áo vẫn còn nơi đây
Đêm nay thương nhớ đong đầy
Gửi về cha mẹ bóng mây thiên đàng./.
Long Xuyên, ngày 24 tháng 12 năm 2014.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)