NHỚ HƯƠNG DỪA ĐẤT BẾN
Đặng Thanh Huyền
Nói Lối
Em lại về thăm mảnh đất Ba Tri
Nghe thoang thoảng hương dừa gieo vạn nhớ
Sông Hàm Luông vẫn bên bồi bên lở
Để tim lòng muôn thuở nhớ về….
Vào Văn Thiên Tường (lớp dựng)
…anh
Nơi xứ sở an lành, thăm thẳm rặng dừa xanh
Ngày thương đêm nhớ, mong sớm về để thăm ai
Rọi hương tình dòng nước Ba Lai, nghe lòng trĩu nặng suốt canh dài
Tê tái lòng đau nỗi niềm thực tại
Dẫu được về đây thăm lại một miền quê tươi đẹp rạng ngời
Xin dừa trả lời ta câu hỏi, phải đi tìm người ở nơi đâu?
Bên kia là Thạnh Phú – dòng sâu
Nay cách ngăn mối tình vụng dại ban đầu
Nhìn đêm ngủ yên lệ dâng sầu buốt lạnh.
Như trách hờn tủi phận, giận bóng đêm nỡ bạc bẽo vô tình
Vẫn trọn lòng yêu giữ mãi bóng hình
Dù âm thầm mà vẹn nguyên son sắt
Em nguyện thề luôn một dạ thủy chung.
Vọng Cổ
Mặt nước Ba Lai in bóng hình ai suốt canh dài khắc khoải. Trăng rọi đất Ba Tri hay soi bờ Bình Đại mà lấp lánh trên sông một dòng chảy… thương… chờ.
Câu 1. Dừa thoảng đưa hương vướng mắt lệ hoen mờ.
Nơi Hàm Luông em giã từ Thạnh Phú,
Mong mỏi tương phùng cho thỏa nỗi nhớ thương.
Anh phương nào giữa lãng đãng mờ sương,
Va chạm tim côi đang lạnh lẽo canh trường.
Thăm thẳm rặng dừa vào giấc ngủ yên,
Bỏ lại chơ vơ một nỗi buồn tê tái.
Thơ
Loay hoay mở ánh dương hồng
Tìm tia nắng sưởi tim lòng giá băng
Đôi bờ sông đã cách ngăn
Mối tình tha thiết ta hằng ước ao.
Câu 2. Trăng rọi nữa làm chi bên đời cô độc, hay đồng cảm cùng ta mà ngồi khóc đêm này.
Sương rót lạnh vào tim giấu vạn xước trầy.
Có ai không vá giùm tôi nỗi nhớ,
Giữa hai đầu nam bắc Ba Tri.
Nhớ sóng nước buồn buổi tiễn biệt chia ly,
Xa vòng tay anh, rời miền quê đất Bến.
Lời nói đêm xưa có phải là định mệnh:
Xa mặt cách lòng, em lo sợ lắm anh ơi!.
Vọng Kim Lang
Yêu lắm ơi dừa ơi!
Thương nhớ thương bên đời
Tim khắc sâu không rời
Lời từng lời thiết tha đầy vơi
Gió mang nhớ đi nơi nào
Nhờ chở giùm để ta gần nhau
Tình hoài dạt dào… tim cần nương náu
Bến Tre quê dừa, ngàn năm thơm ngát hương yêu
Nhớ thương nhớ thương anh nhiều
Lòng dặn lòng sắt son tình chung
Xuân gieo nắng mai tươi hồng
Kìa đôi bờ nước sông mừng vui
Người ơi… người ơi… con sóng vỗ trôi xuôi
Sóng đưa hương tình yêu thương
Bao đời tràn đầy trong tim
Anh ở đâu, xin quay về… bên em.
Nói Dặm
Em còn nhớ lời anh kể hôm nao
Đất Ba Tri đẹp giàu sinh hào kiệt.
Gương sáng trong tựa dòng sông xanh biếc
Thơm ngát hương dừa tha thiết thủy chung.
Vọng Cổ
Như tấm lòng của anh - người trai đất Bến, một dạ sắt son luôn giữ vẹn… câu… thề.
Câu 5. Bảo Thạnh tàn đêm mơ bóng ai kề.
Hai nhánh sông tựa đôi tim hồng chung nhịp,
Cùng chảy xuôi dòng về biển rộng mênh mông.
Hàm Luông dẫu nước lớn ròng
Nhưng tình ta mãi mặn nồng thiết tha
Hương dừa níu bước chân xa
Thân quen niềm nở lẫn pha chung tình.
Câu 6. Em vẫn nhớ lần về với đất Bến quê anh,
Lòng xuyến xao những rặng dừa xanh thẳm.
Tỏa ngát hương yêu nuôi mối tình sâu đậm,
Nhắc em đừng buồn trách giận hờn ghen.
Bởi người dưng mà… đâu có gần gũi thân quen,
Nên hễ ghé Ba Tri thì anh lại về sang Thạnh Phú.
Nỗi lòng em khác nào mây đen vần vũ,
Cuồn cuộn buồn dâng cho suối lệ tuôn dòng.
Hương dừa tỏa ngát trên sông
Quyện ngàn thương nhớ bềnh bồng về đâu
Mong tình ta mãi đậm sâu
Ai kia luôn vẹn giữ câu ước thề./.
Long Xuyên, ngày 18 tháng 10 năm 2015.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)